Xe liễn nhà Thường gia – Hầu phủ Quan Bắc – đúng như phong thái của họ, khoa trương lộng lẫy. Mái xe phủ lụa đỏ thắm, thêu hoa bảo tướng, tua rua rủ xuống leng keng đập vào trụ xe đỏ au, chói mắt người đi đường. Phu nhân Quan Bắc Hầu – Chu thị – từ phủ Tiết Nam ra, vội vã thúc xe không ngơi nghỉ. Thấy xa phu đánh xe chậm chạp, bà liền vén rèm xe, nghiêng người ra ngoài hối thúc:
“Quất thêm hai roi cho ngựa! Đi nhanh lên!”
Lúc này đang ở đại đạo Đông Thập Nhị hẻm, người qua kẻ lại tấp nập, hàng quán rong, người đi bộ chen chúc.
Xa phu thu roi ngựa lại, dè dặt đáp lời:
“Bẩm phu nhân, đường phố người đông.”
“Thế mà cũng gọi là người được à?” Ở nơi không người nghe thấy, Chu phu nhân chẳng buồn giấu giếm sự áp chế, nhíu mày nói: “Đi nhanh! Đại Trưởng Công chúa không thích gặp khách khi trời tối, nếu chậm trễ việc lớn, ta sẽ xé xác ngươi đấy!”
Nói đoạn, bà hạ mạnh rèm xe, ngồi trở lại ghế. Ngẩng đầu lên lại thấy tiểu nữ – Dự Nương – đang cúi đầu, môi mím lại như cười mà không nói, không biết đang nghĩ gì trong bụng.
Xe ngựa bắt đầu đi nhanh hơn, Chu phu nhân lúc này mới rảnh tâm để hỏi han con gái:
“Hôm nay có gặp được Thần ca nhi không?”
“Dạ có ạ.” Tiểu cô nương đáp khẽ, giọng như muỗi kêu.
“Thế nào? Nói với nương nghe thử xem?”
Thường Dự Nương quay đầu sang một bên, cằm vùi trong cổ áo, trông có phần e ngại.
Chu phu nhân bèn bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5057236/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.