Nhất là, nay Dự Nương sắp xuất giá.
Tô ca nhi thì không đáng lo, hắn là nam nhi, tính tình lại giống y khuôn đúc cha hắn, thậm chí còn hơn cả cha: cứng đầu, gan góc, thích gây sự, đụng một phát là bốc cháy. Phụ thân hắn trước nay vẫn vừa giúp hắn thu dọn tàn cuộc, vừa đắc ý bảo: “Con trai giống ta.”
Tô ca nhi có người quản.
Nhưng Dự Nương thì lại khác.
Dự Nương là nữ nhi, lại có tướng mạo giống người nhà họ Chu. Thường gia vốn không ưa những đứa trẻ mang dòng máu Chu thị, tất nhiên sẽ không ban cho nàng bao nhiêu sính lễ.
Bà ta đã chật vật nửa đời, nhưng vì con gái, nhất định phải tranh cho nàng một phần tiền đồ.
Chu phu nhân trầm ngâm trong chốc lát:
“Ý ngươi là, không cần dùng danh nghĩa ‘Ngọc Bàn phu nhân’, vẫn có thể kiếm bạc từ Quan Án Trai?”
Sơn Nguyệt mím môi cười, khẽ gật đầu.
“Làm cách nào?” Chu phu nhân hỏi.
“Phu nhân quên rồi sao? Trước khi vào nhà họ Liễu, ta vốn là họa công ở phủ Tô Châu.” Sơn Nguyệt cười đầy hàm ý, “Nổi danh gần xa nhờ ‘Tô Châu phiến’, chuyên bắt chước chế tác – những danh họa chân tích thời tiền triều nay thất tán nhiều vô kể, để ta vẽ lại, Quan Án Trai bán ra. Họa phẩm do tay ta vẽ, vốn khó phân thật giả, thêm nữa lại từ Quan Án Trai đưa ra, thử hỏi ai có thể nghi ngờ? Dù là giả, cũng hóa thành thật!”
Chu phu nhân ngẩn ra.
Sơn Nguyệt bắt đầu tính toán cho bà nghe:
“Chúng ta không họa Tứ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5057235/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.