Trong quãng thời gian Hạ Sơn Nguyệt tĩnh dưỡng, Tiết Tiêu – vốn đang thủ hiếu ở nhà – đã hai lần đặc biệt dâng sớ nhập cung, chỉ để cầu cho thê tử của mình một đặc ân được ngự y chẩn trị. Chính vì hành động này mà khắp kinh thành rộ lên lời đồn: “Chó điên sa bẫy tình, xuân tâm chớm động”, “Đại nhân chó điên điên thật rồi”, “Chó điên đại nhân giờ đã thành chó thật rồi”.
Lắm kẻ rỗi hơi còn moi ra chuyện Tiết Tiêu đột ngột dâng sớ xin phép thủ hiếu tại gia, hóa ra cũng là vì phu nhân họ Liễu quỳ khóc trong linh đường cầu khẩn mà thành.
Phụ nữ được sủng ái vốn không phải chuyện lạ, lạ là ở chỗ, nữ nhân mở lời, nam nhân liền nghe theo; càng bất ngờ hơn, nam nhân ấy lại là Tiết Tiêu – kẻ mang danh hung thần ác sát nơi kinh thành.
Hạ Sơn Nguyệt nhanh chóng bị đẩy lên đầu ngọn sóng dư luận.
Giữa lúc náo nhiệt, phu nhân Chu thị của nhà Thường – Hầu phủ Quan Bắc – gửi thiệp đến Nam phủ lấy cớ thăm bệnh, nhưng thật sự định làm gì thì chẳng ai đoán được.
Chi Quản sự vốn gian xảo liền sớm thu xếp phòng tiệc hoa gian trong chính đường, hai tay chống hông quan sát một lượt, rồi đột nhiên sấn vào kho cũ của Nam phủ đã phủ bụi từ lâu. Nàng ta moi ra một tấm bình phong gỗ Tô mộc khảm đá lưu ly hình hoa thạch lựu và đồng tử, một đôi bình hoa ngọc xanh hai quai, cùng hai bức tranh “Đào hoa” và “Hạnh hoa” trong bộ Xuân Cảnh Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5057233/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.