Người béo, thường có hai loại: hoặc tính khí chậm chạp, ôn hòa như trâu già; hoặc nóng nảy, bạo ngược như mỡ sôi trên chảo.
Trình đại lão gia, chính là loại thứ hai.
Lúc nổi cơn thịnh nộ, mồ hôi túa ra từ hai bên má, chảy dọc theo từng nếp nhăn chồng chất trên lớp da thừa.
Ông ta nhìn đống mảnh sứ vỡ trên nền, ánh sáng sắc lạnh của góc cạnh vỡ vụn lóe lên trong mắt.
Trong khoảnh khắc đó, ông ta thực sự muốn nhặt một mảnh lên, cứa nát gương mặt của Hạ thị!
Đàn bà trắng nõn xinh đẹp, chẳng khác nào thuốc độc tẩm cổ, yêu tinh trú ngụ nơi miếu hoang, hay lệ quỷ hiện hình đêm Trung Nguyên.
Dưới lớp da mịn như ngọc, che giấu toàn những tâm địa hại người!
Sơn Nguyệt nhạy bén nhận ra khí tức nguy hiểm, lập tức bật khóc, giọng run rẩy: “Đại… đại lão gia, con một chữ cũng không dám nói sai!
Nếu lão gia không tin, cứ việc tới hỏi Liễu đại nhân!”
Ồ, lại là Liễu đại nhân…
Hạ thị, đã sớm ghi tên vào sổ bộ của lão tri phủ.
Cái mặt này, người này, bây giờ ông ta không thể động vào!
Ngọn lửa giận dữ bốc ngùn ngụt của Trình đại lão gia, bị một bàn tay vô hình đè chặt xuống.
Không phải tắt lịm, mà là dồn ép sâu vào đáy bụng, như hòn than âm ỉ, chờ ngày bùng phát, hóa thành dòng nham thạch thiêu đốt tất cả.
“Họ… họ còn làm gì nữa?”
Trình đại lão gia nghiến răng, cố nuốt giận.
Sơn Nguyệt cúi gằm, chẳng dám nói năng.
“Cứ nói thẳng!”
Trình đại lão gia quát lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5020212/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.