Khi Sở Ngôn và Mặc Nhận trở về khách điếm, hai người đều ướt sũng, sắc mặt khó coi, hệt như du hồn lang thang trong mưa.
Thu Cẩn ra nghênh đón mà giật mình, lòng nói đây là lại làm sao??
Nhưng hai người bọn họ không nói gì, phòng ai nấy về, tự chỉnh đốn bản thân. Đợi đến khi thay y phục sạch sẽ trở ra, lại đeo lên dáng vẻ không có chuyện gì phát sinh, Thu Cẩn cũng không tiện mở miệng hỏi.
Thuốc mê của Ảnh Điện khá mạnh, Bạch Hoa vẫn chưa tỉnh lại. Sở Ngôn suy nghĩ một chút, phân phó Thu Cẩn: "Ngươi thay cô để mắt đến hắn. Bạch Hoa đủ thông minh, không chừng đã đoán ra kế hoạch của bọn họ đã bại lộ. Đến đây nhiều ngày rồi, hắn sẽ tìm cách liên lạc với bên ngoài, tiện cho chúng ta lần theo manh mối, một lưới bắt trọn đám tặc tử này."
"Còn nữa... truyền tin về Cửu Trọng Điện, nói Tam hộ pháp Ảnh Lôi dẫn một nhóm ám vệ đến đây. Nếu Minh Chủ Phủ chó cùng rứt giậu, Từ Phòng Xuyên và Thủy Miểu Nhi không tiện ra mặt thì để ám vệ đi xử lý bọn chúng."
Thu Cẩn nhận lệnh, Mặc Nhận bên cạnh đột nhiên tiến lên một bước, đến cạnh Sở Ngôn thấp giọng nói: "Chủ thượng, Bạch Hoa gian trá, cho phép thuộc hạ đi cùng Thu Cẩn."
Động tác của Sở Ngôn khựng lại, nhìn y bằng ánh mắt phức tạp.
Mặc Nhận khẽ run một chút, cúi đầu nhấp môi: "... Chủ thượng bớt giận."
Sở Ngôn đau đầu ấn ấn thái dương, vừa bất lực vừa bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589813/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.