🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sở Ngôn chỉ là thuận miệng cảm khái một câu, Mặc Nhận lại biến sắc, hai gối đập mạnh xuống đất!



"Chủ thượng, thuộc hạ không xứng! Mặc Nhận chỉ mong đời đời kiếp kiếp phụng bồi chủ thượng, ngoài chuyện này ra không còn nguyện vọng nào khác, cũng không có bản lĩnh gì khác, cầu chủ thượng đừng đem chuyện này ra đùa..."



Vừa nói y vừa dập đầu xuống đất, nhọc lòng Sở Ngôn phải nhanh tay lẹ mắt giữ lại: "A Nhận!!"



"Làm cái gì vậy, ngươi không thích thì nói một tiếng là được, cô không nhắc đến nữa! Ngươi đứng dậy mà nói... Đứng lên."



Ánh trăng soi rõ vẻ mặt hai người. Sở Ngôn đổ mồ hôi lạnh, tay hắn cảm nhận được Mặc Nhận cả người đều khẽ run rẩy, biết lời này mình nói sai rồi —— mặc dù hắn vốn chỉ muốn tỏ ra tán thưởng cùng tiếc nuối mà thôi.



Mặc Nhận từ khuỷu tay chủ thượng mà ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Sở Ngôn vô cùng bất đắc dĩ, nhẹ giọng khẩn cầu: "Chủ... chủ thượng, người từng nói... nói rằng..."



Giọng nói vẫn luôn lạnh nhạt lúc này không tự chủ được mà khẽ run, giống như không đủ tự tin, như người sắp chết đuối bám vào một khúc gỗ trôi dạt: "Người quen dùng A Nhận..."



Y đương nhiên không tự tin.



Sở Ngôn nói lời này khi nào? Đã mười mấy năm rồi, từ tận đời trước.



Khi đó Sở Ngôn luôn miệng không muốn rời y, nhưng rồi...



Y đã rời khỏi chủ thượng, không còn là thị vệ tùy thân từ rất lâu, hiện tại Sở Ngôn e rằng cũng đã "quen"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589796/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.