Lúc sau, một bức vẽ được trải ra trước mặt mọi người, bên trên phác thảo đơn giản địa hình, hình dáng thi thể nằm trên mặt đất cùng những vết kiếm rải rác xung quanh. 
"Sở Điện chủ, mời ngài nhìn xem." Từ Phòng Xuyên chỉ tay nói, "Miểu Nhi đã cẩn thận cho người vẽ lại hiện trường vụ án." 
"Kiếm pháp này quả thật là một chiêu thức của Húc Dương Kiếm phái." Hắn lộ ra vẻ mặt xấu hổ, "Chưởng môn biết tin vô cùng giận dữ, tra rõ trên dưới toàn phái, chỉ là đến nay... vẫn chưa tìm được thủ phạm." 
Sở Ngôn tiếp nhận bản vẽ nhìn một chút, cũng không thấy có điểm nào đặc biệt. Hắn đang muốn trả lại thì thấy Mặc Nhận nghiêng người sang, nhấp môi truyền một ánh nhìn. 
Sở Ngôn trong lòng rục rịch, nói: "A Nhận có gì muốn nói sao?" 
Mặc Nhận thấp giọng: "Chủ thượng, cho phép thuộc hạ bẩm báo." 
Người này ban nãy hắn hỏi cũng không chịu nói, bây giờ lại chủ động lên tiếng, chắc chắn là chuyện quan trọng, đã vậy mà còn phải thận trọng thỉnh cầu, Sở ngôn không khỏi hơi đau lòng: "Cứ nói đi." 
Mặc Nhận nhẹ nhàng gật đầu, dùng ngón trỏ gõ vào bức vẽ, nói từng chữ: "Giết người, không dùng kiếm như vậy." 
"Đây là vu oan." 
Mỗi câu, mỗi chữ đều bình thản rõ ràng, Từ, Thủy hai người lại cảm thấy đất bằng dậy sóng! 
Nhất là Từ Phòng Xuyên đã sứt đầu mẻ trán nhiều ngày, lúc này trong mắt lộ ra một chút vui mừng: "Mặc công tử, lời này là thật!?" 
Khóe môi Sở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589795/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.