Edit & Beta: Su Bà Bà
Mộc Trạch Uyên nhẹ nhàng ôm lấy eo thon của cô rồi vui vẻ tiếp nhận ánh mắt ghen ghét từ 4 tên bạn tốt. Nhìn đến ánh mắt phẫn hận của mấy tên này thì mặt mày anh ngay lập tức hớn hở.
Sau bữa cơm trưa chính là khoảng thời gian mà Mạc Nghiên mong chờ nhất. Cô đắm chìm ở dưới ánh nắng ấm áp và nheo lại đôi mắt hưởng thụ không gian yên tĩnh này. Điều đáng tiếc chính là trong lòng ngực khuyết thiếu Lẫm Lẫm tròn vo. Với lại có thêm nhiều mấy người khách không mời mà đến. Mạc Nghiên không hề tức giận nhìn mấy người đàn ông xong rồi bắt đầu giải quyết công việc đã tích lũy hồi lâu của mình.
“Haha…” Người đàn ông phát ra tiếng cười khẽ. Tiếng cười vừa gợi cảm lại vừa khàn khàn làm người nghe xong nhịn không được mà tâm ngứa.
Trong Tây Uyển yên tĩnh truyền đến tiếng sàn sạt do lật xem xấp giấy tờ. Mạc Nghiên mềm nhũn thân mình như không có xương mà nằm liệt trên ghế, thỉnh thoảng còn liếc nhìn sườn mặt của người đàn ông. Có câu nói rằng người đàn ông khi nghiêm túc làm việc thì cũng là lúc có mị lực nhất. Mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân đều tản mát ra một cổ tự tin cùng khí phách.
Bỗng chốc, một giọng nói vang lên ở bên tai cô: “Chảy nước miếng kìa…”
Mạc Nghiên theo bản năng chùi chùi cánh môi. Chỉ trong chốc lát, da thịt trắng nõn như gốm sứ nhiễm màu ửng đỏ. ”Tiêu Mục Thần!” Cặp mắt kia hừng hực ngọn lửa và sáng ngời nhiếp lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784943/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.