Edit & Beta: Su Bà Bà
Mạc Nghiên mờ mịt mà chớp chớp đôi mắt, toàn thân truyền đến cảm giác nhức mỏi khiến cô lại ngã xuống giường một lần nữa. Lúc nhớ lại những lời làm người khác mặt đỏ tai hồng mà 3 người đàn ông nói với mình trước khi hôn mê thì Mạc Nghiên không khỏi xấu hổ và giận dữ. Cô thấp giọng mắng: Đúng là mấy tên cầm thú không biết xấu hổ...
“Nghiên Nhi là đang mắng bọn anh sao?” Đột nhiên, bên tai vang lên tiếng cười khàn khàn. Chỉ thấy Mộc Trạch Uyên bước ra khỏi phòng tắm rồi chậm rãi tiến gần về phía cô, hạ thân chỉ bọc khăn tắm để lộ ra dáng người rắn chắc cường tráng. Ngón tay thon dài hất mấy sợi tóc ướt dính trên mặt ra để lộ cặp mắt xanh nhiếp hồn người cùng chiếc mũi cao cao, cánh môi khẽ nhếch tạo thành một cái hình cung.
Anh rảo bước tiến về phía trước vài bước, rút ngắn lại cự ly giữa hai người. Cánh tay dài duỗi ra kéo thân mình nhỏ xinh trần trụi của Mạc Nghiên vào trong lòng ngực. Cánh môi khô ráo lửa nóng dán ở trên môi đỏ, đầu lưỡi linh hoạt khẽ liếm qua hàm răng cùng liếm mút đầu lưỡi của cô.
Chóp mũi ngửi được hơi thở mị lực tràn ngập nam tính của anh, thân thể mềm mại đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào. Xoang mũi hít thở không thông, thân mình cô hơi hơi phát run.
“Cách em xa một chút, đừng mới sáng sớm mà đã liền loạn phát tình…” Mạc Nghiên vừa bực bội vừa xấu hổ mà đẩy Mộc Trạch Uyên ra rồi cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784942/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.