"Nghiên Nghiên, lát nữa em phải về chỗ ở gần công ty em đang làm việc sao?" Sở Cẩn Húc lấy khăn lau miệng từ trên bàn ăn rồi chà xát cánh môi.
"Đúng vậy ạ! Nghỉ ngơi thêm một chút xong em liền phải về để chuẩn bị tư liệu đi làm cho ngày mai." Câu hỏi của Sở Cẩn Húc khiến Mạc Nghiên thấp thỏm lo âu.
"Nếu vậy thì để anh đưa em về! Trùng hợp là con đường về tới nhà anh phải chạy qua Đế Mậu." Đôi con ngươi ngăm đen ôn nhu nhìn bé con có chút khẩn trương.
"Không cần! Ách... Ý của em là sợ làm phiền anh Húc, dù sao thì cũng đã muộn như vậy rồi, em sợ anh quá mệt mỏi. Anh cứ để em trực tiếp ngồi xe taxi trở về là được rồi!" Mạc Nghiên bị lời hắn nói làm sợ tới mức đề cao thanh âm, ngay lập tức, cô nhận được tầm mắt lo lắng từ cả 3 người nên vội vàng giải thích.
"Đã muộn như vậy rồi, một mình em ngồi xe taxi thì quá nguy hiểm. Hơn nữa, anh cũng không cảm thấy phiền phức. Với lại tài xế nhà em cũng đã về nhà nghỉ ngơi rồi, chẳng lẽ em nhẫn tâm gọi điện thoại gọi tài xế tới sao? Nghiên Nghiên, em đừng lo lắng cho anh, tinh thần của anh đang rất tốt a!" Sở Cẩn Húc ôn nhu đáp.
"Nghiên Nghiên, con ngoan ngoãn nghe lời Cẩn Húc đi! Nó nói không sai, một mình con ở riêng bên ngoài đã làm ba mẹ thực lo lắng, bây giờ con còn muốn ngồi xe taxi về? Đừng làm ba mẹ lo lắng cho con nữa!" Mạnh Hinh trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784852/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.