Ánh trăng sáng tỏ đã lên cao, xung quanh có vô số ngôi lúc sáng lúc tối làm nền, vừa bảo vệ màn đêm tĩnh lặng này vừa chiếu rọi khắp khoảng sân trống vắng.
"Cẩn Húc, con nên ăn nhiều một chút!" Mạnh Hinh gắp đồ ăn bỏ bào trong bát của Sở Cẩn Húc.
"Cám ơn bác gái." Người đàn ông lễ phép cười khẽ. Khi phát hiện bên cạnh có một tầm mắt mãnh liệt gắt gao nhìn chằm chằm bản thân, Sở Cẩn Húc cười càng thêm sung sướng. Đợi đến lúc tầm mắt kia trở nên dị thường u oán, hắn mới chịu quay đầu lại. "Nhóc con, ăn nhiều một chút, anh Húc gắp cho em."
"Hừ, em không cần." Mạc Nghiên nhẹ phiết đầu dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, ngay lập tức, cô nhận được ánh mắt không đồng ý bắn về phía mình." Nghiên Nghiên, sao con lại không lễ phép như vậy a?" Mạnh Hinh trừng mắt nhìn con gái.
"Ngô....." Mạc Nghiên ủy khuất mím môi, lặng lẽ trừng mắt nhìn người đàn ông đang cười trộm.
Nhìn bộ dáng của con gái, Mạnh Hinh cũng biết là cô đang ghen và cáu kỉnh, bà bất đắc dĩ vỗ vỗ trán. Khi bà đang chuẩn bị nói chuyện thì liền thấy Sở Cẩn Húc sủng nịch xoa nhẹ mái tóc cô, sau đó dùng đôi đũa kẹp đồ ăn rồi bỏ đầy đĩa của cô xong mới chịu dừng lại.
Mạnh Hinh và Mạc Vũ Hạo trao đổi ánh mắt. Mạc Vũ Hạo nhìn ánh sáng nơi đáy mắt của bà xã nhà mình thì cảm thấy thật hết nói nổi. Tuy ông biết Sở Cẩn Húc là một người đàn ông phi thường tốt nhưng ông đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784851/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.