Tháng chín, cũng là mùa tựu trường.
Lâm Mộ thuộc về thiểu số các học sinh không cần phải cuống cuồng làm bài tập vào những ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè. Một tuần trước ngày khai giảng, bài tập của cậu cũng bị Tôn Hải mượn để sao chép.
Hai người họ hẹn gặp nhau ở tiệm Starbucks, Lâm Mộ mang theo laptop, vừa lên mạng vừa ngồi chờ, vẻ mặt chán muốn chết.
Tôn Hải vừa mới gặp liền chú ý đến đôi giày mới dưới chân Lâm Mộ, vẻ mặt thật lòng lại tràn đầy cảm xúc biểu diễn một hồi “vì sao chanh nó lại chua đến như vậy”, Lâm Mộ nghe lảm nhảm thấy phiền muốn chết: “Rốt cuộc mày có chép bài không?”
Tôn Hải che bài tập lại không cho Lâm Mộ lấy lại, hỏi: “Mày làm gì suốt kì nghỉ hè vậy? Hỏi chị hai lại không trả lời, hẹn mày mày lại không chịu ra, ngày hè nóng bức như vậy đi bơi không sướng sao?”
“Sướng.” Lâm Mộ biếng nhác nói, lại giục “Chép mau lên.”
Tôn Hải không vui: “Mày thiệt là, không có tình yêu đối với bạn cùng lớp một chút nào hết, mày sốt ruột cái gì? Có hẹn ai à?”
Lâm Mộ chống cằm, vẻ mặt như cười như không: “Đúng rồi, hẹn Tiểu Lộ Điểu.”
“Hứa Nhất Lộ?” Tôn Hải rú lên, “Mày hẹn nó làm gì? Để giành tập với tao hay gì!?”
Hứa Nhất Lộ tất nhiên là sẽ không giành tập với Tôn Hải, vị này thị lực tàn tật cấp 2-3, cảm giác thấu sáng của mắt trái rất mong manh, mắt phải đỡ hơn một chút, có thể nhìn được bóng dáng mờ mờ, nhưng mặc dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/114038/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.