“Tôi cũng từng thấy em trai của cậu.” Lục Nhung đột nhiên cúi đầu viết lên giấy “Vẻ ngoài của hai người rất giống nhau.”
Động tác ra dấu của Lâm Mộ chợt khựng lại, trong lòng rõ ràng là đang chột dạ, cậu lập tức ở trong đầu suy nghĩ một lượt, nhớ tới trước đó trong mấy lần Lâm Triều ngoan ngoãn đi tham gia đại hội này, cậu đúng thật là có đưa chị mình tới.
Vì thế, chỉ có thể chớp chớp hai mắt, ra vẻ bình tĩnh dùng tay làm động tác ra dấu 【Chúng tôi sinh đôi.】
Lục Nhung lại viết tiếp “Nhìn bề ngoài quả thật khó mà ngờ cậu ấy lại giỏi đánh nhau đến như vậy.”
Lâm Mộ “…”
Lục Nhung ngẫm nghĩ, lại bổ sung thêm một câu nữa “Cậu ấy nhìn có vẻ nho nhã, bộ dạng xinh đẹp như vậy thì làm gì có ai nỡ ra tay đánh cậu ấy.”
Lâm Mộ nheo mắt lại, nở nụ cười có chút giả dối, dùng sức làm động tác thủ ngữ:【Cậu hơi bị nhầm rồi đấy, em trai của tôi đánh nhau siêu lợi hại.】
Vẻ mặt của Lục Nhung thoáng có chút kinh ngạc, có lẽ là không hiểu được vì sao kẻ làm chị lại đi nhấn mạnh ca ngợi việc em trai mình đánh nhau lợi hại đến cỡ nào, thiếu niên trù trừ một chút, mới viết lên giấy: “Cái tên Tôn Hải đó về sau có ăn hiếp cậu nữa không?”
Lâm Mộ kỳ thật có chút tức giận, trong lòng cảm thấy tên này chắc chắn là đang coi thường mình, nhưng dù sao hiện tại cậu đang đóng vai Lâm Triều, không thể làm chuyện khiến chị mình mất mặt được. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/114037/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.