Phật Tâm Cung, sáng hôm nay Hoàng Thái hậu cũng đã tỉnh lại. Tuy rằng vẫn còn yếu, nhưng sức khỏe cũng đã dần hồi phục, độc tố trong người cũng không còn nữa.
"Xem ra, nhiệm vụ của ngươi đã xong cả rồi nhỉ?"
Thanh Nhan ngồi tựa lưng vào đầu giường, một tay cầm chén thuốc vẫn còn đang bốc khói, một tay cầm chiếc muỗi gạt gạt chén thuốc kia. Bà liếc nhìn Thiên Quân Dao đang đi vào, nói. Nghe Hoàng Thái hậu nói, nàng cười đáp lại. Lần này không chỉ có công cứu giá, còn cứu được mạng sống của Hoàng Thái hậu ở cửa sinh tử. E là từ trước đến giờ đây chính là nữ nhân đầu tiên có công lớn lao nhất Nam Triều Âu Dương Gia rồi.
"Hoàng thượng đã ban thưởng gì cho ngươi?"
"Chuyện đó, dân nữ cũng chưa...". Nàng e dè, ấp úng trả lời lại.
"Chưa gì chứ? Là chưa ban thưởng sao? Hoàng đế cũng thật là, bận chuyện triều chính đến vậy ư? Hoàng hậu cũng không nhắc đến sao?"
"Không không, là dân nữ chưa trả lời lại Hoàng thượng thưa Thái hậu"
Thanh Nhan ngơ mắt ra. Nhìn thế nào cũng biết được nàng ta không ham hư vinh, bây giờ chuyện ban thưởng cũng khiến nàng phân vân?
"Vàng bạc, danh phận, hay là nhà cửa?"
Quân Dao lắc đầu, đến cả biểu cảm trên mặt nàng ta cũng tỏ ra không hứng thú với những thứ trên. Thanh Nhan nhìn nàng một hồi lâu, uống chén thuốc trên tay, hỏi nàng.
"Vậy, ngươi có muốn nghe một câu chuyện không? Ai gia nghĩ, sau khi nghe xong câu chuyện ấy, ngươi sẽ có câu trả lời cho mình đấy"
"?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/963097/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.