"Mặc, chàng..."
Hắn không trả lời, càng không ngoảnh mặt lại nhìn nàng. Bây giờ Thiên Quân Dao nàng trước mặt hắn không khác gì kẻ xa người lạ. Đàm Bì Bì cùng Tử Trạch đi bên cạnh hắn, hai tiếng "Vương phi" vui vẻ ngày trước cũng không còn. Nàng không hiểu, nàng cũng không biết, trong đầu Quân Dao bây giờ cứ như người ở trên mây. Lơ lơ lửng lửng, không nhận thức được sự thật trước mắt. Trong cổ, không, có lẽ là cuống họng đã bị một thứ vô hình gì đó chặn lại. Quân Dao không thể nói, là nàng không thể nói thành lời. Nghẹn lắm.
"Hoàng tẩu, chúng ta trở về đi..."
Vũ Dịch kéo kéo vạt tay áo nàng, hắn không dám nói to, nhưng cũng không quá nhỏ, đủ để nàng ấy nghe thấy. Không biết để nàng ấy đến đây, là tốt hay xấu. Nhiều lần chia ly, cái chết cạnh kề, cũng nhìn thấy được sự đau lòng của cả hai người. Phận là nữ nhân, Thiên Quân Dao nhiều lần khóc lớn trước mặt Vũ Mặc là bình thường. Chỉ là không hiểu làm sao, lần này, đến một giọt nước mắt cũng không thấy rơi. Là bản thân chưa chấp nhận được sự thật, hay là bên trong đã đau xé đến ruột gan cũng không còn rồi.
Bước chân chầm chậm về phía trước, Vũ Dịch đi bên cạnh, không ngừng liếc mắt nhìn xem nàng như thế nào. Từ lúc ở Thiên Lao trở về, Quân Dao vẫn giữ đúng một cảm xúc. Nàng không khóc, không cười, chỉ im lặng.
"Hoàng tẩu, đến rồi..."
Hai người dừng lại trước Phật Tâm Cung. Mặc dù Vũ Dịch là nhị Hoàng tử, nhưng Phật Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/963095/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.