🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vài ngày sau, kỳ nghỉ hè cuối cùng cũng đến. Đến tận 20 tháng 8 trường mới khai giảng. Dựa theo lịch trình mà Lâm Hướng Tự sắp xếp cho Hồ Đào thì hẳn là ngày 17 tháng Tám hai người họ sẽ trở lại thành phố C. Hồ Đào sợ anh đi đường mệt nhọc nên ngày hôm sau mới gọi điện hỏi thăm.



Người nghe máy là mẹ Lâm. Trước kia khi còn học cấp hai, Hồ Đào là khách quen của nhà họ Lâm, mẹ Lâm vô cùng quý cô. Hồ Đào nghe máy cười nói: “Dì à, Lâm Hướng Tự đã về chưa ạ? Anh ấy có đó không ạ?”



Mẹ Lâm ngập ngừng một chút rồi mới chậm rãi nói: “Đào Đào à, con đến nhà dì một chuyến đi.”



Đáy lòng Hồ Đào vang lên hồi chuông cảnh báo, nhất thời trong đầu cô dấy lên dự cảm chẳng lành, có chuyện gì xảy ra sao? Sau khi cúp điện thoại, Hồ Đào chẳng thèm thay quần áo, đầu không thèm chải tóc tai tán loạn kẹp vội bằng chiếc kẹp tóc, lao ra khỏi cửa. Dọc đường Hồ Đào cắm đầu chạy như điên, đầu vẫn không ngừng suy đoán xem liệu có chuyện gì xảy ra.



Lúc cô đến nơi, bỏ qua cả cốc nước ép mẹ Lâm đưa, không kịp thở mà lên tiếng hỏi luôn: “Lâm Hướng Tự có chuyện gì sao ạ?”



“Không phải chuyện của nó.” Mẹ Lâm thở dài hạ giọng, bà đưa ánh mắt nhìn về phía cửa phòng đóng chặt của Lâm Hướng Tự. “Là cô gái đi cùng với nó.”



Hồ Đào cảm thấy mình như người đi trong sương mù, mơ mơ màng màng nghe câu chuyện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cho-thoi-gian-tinh-lang-nhu-bien/3083822/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mặc Cho Thời Gian Tĩnh Lặng Như Biển
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.