An Mặc Đồng.
Nó cũng đến sao?
Nó mà cũng được xem là người của Chu gia sao?
Nó là cái thá gì chứ!
Đồ đê tiện, bỉ ổi!
Mọi người đều đưa mắt tìm người này.
Tất cả ánh mắt cuối cùng đều tập trung lại trên một dáng người nhỏ gầy trong góc.
Y phục sẫm màu, ngồi phía sau chậu tích thủy quan âm cực lớn. Chỉ nhìn thấy nửa khuôn mặt trắng bệch buồn thảm lộ ra.
Lưu luật sư ho khan mấy tiếng, ý bảo mọi người yên lặng, tuyên bố di chúc hợp pháp, có hiệu lực ngay hôm nay, ai cũng không được dị nghị.
Mọi người đứng dậy, vài người lên lầu nghỉ ngơi, mấy người khác lại đi ra ngoài chuẩn bị lái xe về nhà.
Bóng người thon gầy sau chậu quan âm tích thủy cũng đứng lên.
Là một người con trai còn trẻ, nói đúng ra là một cậu bé.
Cậu ta chậm rãi đi ra cửa trước.
Một bóng người chắn trước mặt cậu.
Là một người phụ nữ y phục đen, khoảng ba mươi tuổi, tóc búi gọn, đường nét khuôn mặt hơi quá cứng, đôi mắt sưng lên.
Cô ta là con gái của Chu Quảng Phúc, Chu Thích Nhã.
Chu Thích Nhã đứng chặn trước mặt cậu thiếu niên, nhìn xuống cậu hồi lâu, đôi mắt vì bị sưng mà có vẻ hơi lồi, kết hợp với sắc mặt trắng xanh cùng nụ cười chế nhạo trên khóe miệng thấy có vẻ hơi dữ tợn.
“An Mặc Đồng?” Cô ta nhướng nhướng lông mày, “Nhìn gần so với nhìn xa thì thấy cũng chẳng có gì. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203253/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.