Ngăn Chu Thích Nhã lại là một người đàn ông.
Hơn ba mươi tuổi, dáng người rất cao, áo khoác dài màu xám. Ngũ quan cực kỳ giống Chu Thích Nhã, nhưng vì là đàn ông, chỉ cảm thấy anh tuấn bức nhân.
“Tiểu Nhã,” thanh âm thâm trầm thuần hậu, “Chú ý tác phong của mình.”
Chu Thích Nhã nói, “Tác phong? Anh à, người ta đạp lên đầu mình tới nơi rồi, anh nói xem tôi làm thế nào mà còn có tác phong gì nữa?”
“Trạch Vũ,” thanh âm của người đàn ông không chút gợn sóng, “Đưa Tiểu Nhã lên lầu đi.”
Chu Thích Nhã vừa vùng vẫy vừa bị chồng nửa ôm lấy kéo lên trên lầu, cô ta hét lên, “Cút đi! Cút khỏi nhà tao! Sáu giờ sáng mai tao đến lấy nhà, nếu mày còn ở đó, tao báo cảnh sát! Tao báo cảnh sát đấy!”
Phòng khách yên tĩnh lại.
Người đàn ông nhìn theo bóng lưng cậu, nheo lại mắt, cười suy tư.
An Mặc Đồng, đúng không?
……………
Chu Quảng Phúc lúc sinh tiền an bài cho An Mặc Đồng một chỗ ở sang trọng trong một khu dân cư nhỏ phía tây thành phố.
Từ phía đông đi đến phía tây thành phố, An Mặc Đồng chuyển xe ba lần, đến nơi thì đã chín giờ tối.
Cậu mở cửa vào nhà.
So với căn biệt thự nọ, căn nhà này mộc mạc hơn rất nhiều, nhưng vẫn có bầu khí dục diễm tương tự.
Mặc Đồng cởi giày, giẫm lên sàn nhà lành lạnh, bàn chân hơi phát đau vì đi bộ dễ chịu hơn rất nhiều.
Cậu trước tiên vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203252/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.