Ý nghĩ này ở trong đầu Mặc Đồng mãi đến sáng hôm sau, khi cậu thấy chiếc phong bì lớn ghi tên mình đặt trên bàn mới thối lui.
Chu Thích Hoài đã đi.
Mặc Đồng trút phong bì lên bàn.
Một chiếc di động, cũng không phải loại quá thông dụng, một chiếc thẻ ngân hàng, một chiếc chìa khóa, một tờ giấy trắng ghi một dòng địa chỉ cùng một password.
Mặc Đồng nhìn đống đồ, lòng dần dần hiểu rõ.
Thì ra là vậy.
Cậu lại bán rẻ mình lần nữa.
Thì ra lại đơn giản vậy.
Tại sao người đàn ông này lại có hứng thú với mình?
Có lẽ là sở thích bệnh hoạn của bọn nhà giàu.
Có lẽ là do di truyền.
Cũng có lẽ, là do số phận của mày.
……
Mặc Đồng gọi điện hẹn gặp Mẹ.
Tay cậu cầm một gói bọc giấy báo.
Cậu vẫn còn mặc chiếc sơmi đi mượn. Không ai lại nghĩ chiếc gói bọc giấy báo trong tay cậu thiếu niên quần áo giản dị đến mức nghèo khổ này lại chứa đến ba vạn tiền mặt.
Mặc Đồng ngồi trên chiếc ghế dài trong góc công viên nơi đã hẹn, cả người hơi run rẩy.
Không phải vì khẩn trương, hoàn toàn không.
Lúc nãy, cậu vừa đến ngân hàng rút tiền.
Số tiền trên thẻ khiến cậu càng thêm hoảng sợ.
Chu Quảng Phúc trước đây hầu như không cho cậu tiền mặt, lão chỉ mua rất nhiều đồ cho cậu. Nếu Mặc Đồng muốn sách tham khảo này nọ, chỉ cần ghi tên cho lão, tự nhiên sẽ có người mua đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.