Khai giảng.
Mặc Đồng cầm phiếu điểm, thấy bảng thành tích, cậu nở nụ cười.
Đột nhiên muốn tự khao mình một chút.
Cậu đi khắp phố lớn ngõ nhỏ, chưa từng thấy thoải mái như vậy.
Trời dần dần ấm lên, ngọn cây nảy ra vài chiếc chồi non.
Buổi chiều, cậu lại đến quán game chơi hồi lâu.
Từ quán game đi ra, nhìn đường phố đầy trẻ con, đột nhiên mỉm cười. Lấy di động gọi cho dì Vu, bảo dì tối nay không cần đến nấu cơm, chạy đến siêu thị Kim Nhuận Phát, mua thật nhiều thức ăn, chuẩn bị tự nấu cơm.
Nhớ lại lần trước mình nấu cơm, Chu Thích Hoài kinh ngạc mở to mắt, nếm thử một ngụm miến, vẻ mặt thích thú, nhớ lại anh ta nói, “Mặc Đồng à Mặc Đồng, tôi quả thật là đào được báu vật rồi.”
Lại không kềm được mà mỉm cười.
Đến khu nhà nhỏ thì đã gần sáu giờ.
Đến cửa nhà, phát hiện xe của Chu Thích Hoài đậu trong garage. Thì ra anh ta đã về.
Hôm nay quả thật là sớm, Mặc Đồng nghĩ.
Đột nhiên nổi lên tính chọc phá trẻ con, cậu nhẹ nhàng lên lầu, mở cửa, đặt mấy thứ cầm trong tay ở cạnh cửa, rón ra rón rén đi vào.
Đến cửa thư phòng, phát hiện cửa chỉ khép hờ.
Bên trong có thanh âm vọng ra.
Là Chu Thích Hoài, còn một giọng khác, là Trần Hạo Thiên.
Trần Hạo Thiên nói, “Lệnh điều hành lần này ngày mai sẽ thực hiện.”
Chu Thích Hoài nói, “Tốt.”
“Cậu khiến vợ chồng Chu Thích Nhã mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203220/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.