Mặc Đồng đi tìm Mẹ. 
Đem chuyện tìm được Cha nói cho bà. 
Cậu hỏi, mẹ, mẹ muốn đi gặp cha không? 
Mẹ không nói gì, chỉ hút thuốc. 
Tàn thuốc dài, run rẩy treo trên đầu điếu thuốc, cuối cùng rơi xuống, rơi thành một đoạn tâm sự đã thành tro. 
Mẹ nhả khói, nói, không gặp, đều già cả rồi, không gặp là tốt nhất. 
Thật ra, từ nhỏ đến lớn, Mặc Đồng vẫn không rõ lắm giữa cha mẹ rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Khi Mẹ căm hận đến mức trong một năm mang cậu chuyển nhà liên tục, sống chết nhất định không cho Cha tìm được bọn họ, cậu vẫn cố chấp nhớ Cha, chọc Mẹ đến hung hăng đánh cậu. Cậu nhớ rất rõ khuôn mặt bi thương mà điên cuồng của Mẹ, đánh vào mặt cậu hết cái này đến cái khác, “Ai bảo mày còn nhớ hắn ta! Ai bảo mày còn nhớ hắn ta!” Bà hét lên. Nhưng, giờ cậu nhìn nét mặt thẫn thờ của Mẹ, trong lòng chỉ còn lại đau đớn và thương tiếc. Hay là, giữa hai người lúc đó thật sự có ái hận tình sầu gì đó, khiến Mẹ không cách nào bỏ qua được. 
Nhưng, mấy ngày nay, lòng Mặc Đồng đặc biệt vui sướng. 
Cha lại trở về bên cạnh cậu, người mà suốt mười mấy năm qua cậu ngày ngày nhớ đến trong mộng. 
Cậu mỗi ngày tan học sẽ đáp hai chuyến xe đến viện an dưỡng thăm Cha, làm bài tập, đọc sách dưới ánh nhìn của ông. Cùng ông chơi cờ, chỉ ông chơi trò chơi trên di động, đọc sách báo cho ông nghe. 
Mắt Cha không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203183/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.