Trong trụ sở Hắc Hổ Đường.
Chung Sơn nhận lấy thủ cấp của Sử Tiêu, cẩn thận từng chút một bỏ nó vào trong cái hộp gỗ đầy phấn vôi. Đây là địch nhân nửa đời của hắn!
Chỉ tiếc giờ này hắn không thể uống rượu. Nếu có thể, chắc hắn sẽ uống một tràng dài để cho tâm tình được thả lỏng.
“Tam thúc.” Chung Vân Triệu đứng một bên, toàn thân đầy máu nhìn thái độ của Chung Sơn thì có vẻ khó hiểu.
Nhưng hắn không quan tâm đến cái chết của Sử Tiêu mà hỏi một việc khác.
“Vị tiền bối kia cứ thế mà đi ư?”
“Ngươi còn muốn như thế nào nữa?” Chung Sơn trợn mắt, tiện tay đóng nắp hộp gỗ lại.
“Tiền bối chữa khỏi thương thế cho ngươi, lại ban thưởng Linh đan, như thế là đã giúp chúng ta diệt trừ phái Tứ Phương rồi. Ngươi còn chưa biết đủ?”
“Thế nhưng...” Chung Vân Triệu còn muốn mở miệng lại bị Chung Sơn phất tay cắt ngang.
“Ta đã nói rồi. Tiền bối xem chúng ta có chút quan hệ nên mới tới đây một chuyến. Chúng ta không thể cưỡng cầu được.” Hắn thở dài rồi mới nói tiếp. “Việc ngươi định nói, vị tiền bối ấy... không đáp ứng.”
“A!” Chung Vân Triệu biến sắc, cả người lay nhẹ. Nỗi vui mừng vì mới giệt Sử Tiêu nhanh chóng tiêu tan.
“Tiền bối chính là tiên nhân trong truyền thuyết, không vừa mắt với đám phàm nhân chúng ta cũng là bình thường.” Chung Sơn lãnh đạm nói. “Tuy vậy, người vẫn lưu lại cho Chung gia chúng ta một tia cơ hội sau cùng.”
“Là cơ hội gì?” Chung Vân Triệu nghe xong thì sáng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171106/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.