Trận hỏa hoạn lớn xảy ra khiến mọi người bàng hoàng. Lúc chạng vạng tối, đường phố gần như không có người qua lại.
Sắc trời âm u, hàn phong còn chưa dứt, cảm giác có chút lạnh lẽo.
Khoảng cách không xa mà Hà Tiến nói quả thực là đúng, nhưng đường đi thật rất vắng vẻ. Không biết nhà hắn lúc trước mua chỗ này đến làm gì nữa.
Nhưng có lẽ chính vì nó vắng vẻ nên hai người kia mới có thể trốn thoát dưới sự truy lùng của đám người bí ẩn kia mà không bị phát giác.
“Bên này!” Hà Tiến bước những bước dài, dọc ngang ngõ ngách mà đi.
Cả nhóm có sáu người nhanh chóng chạy theo. Ngoài Mạc Cầu, Hà Tiến và hai người hầu của Hà gia ra còn có hai vị sai dịch của nha môn.
Trước lúc đi bọn họ đã báo lên quan phủ.
“Đến rồi.”
Mọi người dừng lại trước cửa một căn nhà có vẻ ngoài không có gì nổi bật. Cửa trước đóng chặt nhưng Hà Tiến không do dự tiến lên dùng tay đẩy mạnh.
“Răng rắc...”
Chốt cửa nhanh chóng gãy đôi. Chân mày Mạc Cầu hơi nhíu lại. Hà gia không hồ là gia đình thượng võ. Vị Hà công tử này chưa lớn tuổi nhưng thực lực không kém.
Có lẽ đã gần đạt tới cảnh giới Đoán Cốt rồi.
Vượt qua cửa trước, đằng sau là một khoảng sân rộng khác.
Những bức tường bên trong phủ đầy dây leo, hoa cỏ. Cây leo phủ cả lên các cửa sổ như một khu vườn.
“Kẽo kẹt...”
Cửa chính căn nhà hé mở, rồi ngừng một lát như để nhận ra người tới là ai thì mới mở hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171084/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.