Một năm mới lại sang, mọi vật đều thay đổi.
Mạc Cầu cũng đã bước vào thế giới này được một năm rồi.
Đón năm mới, nhà nhà náo nhiệt giăng đèn kết hoa, hiệu thuốc lại trở thành một nơi tĩnh mịch.
Ngoài Mạc Cầu ra, ở đây chỉ còn một đôi vợ chồng già, chẳng có ai hứng thú với việc sắm tết.
Ngay cả Tề sư huynh, mỗi ngày đều đến Nghênh Xuân Cư trêu hoa ghẹo nguyệt, vui quên đất trời, không hết tiền thì không trở về.
Một cái Tết cứ như thế mà trôi qua.
Đầu năm.
“Mạc Cầu!” Từ ngoài viện vang lên tiếng nữ nhân thanh thúy.
Tần Thanh Dung mặc váy hồng, vui mừng bước vào trong nhà kho.
“Ngươi đâu rồi?”
“Sư tỷ?” Mạc Cầu đẩy cửa bước ra, biểu hiện kinh ngạc.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Đầu năm là thời điểm mọi người hay đi thăm thân, hiệu thuốc Thanh Nang có rất nhiều khách, trước ngày mười lăm chưa chắc đã hết, Tần Thanh Dung sao lại có thời gian mà chạy đến đây?
“Ta tới thăm ngươi một chút.” Tần Thanh Dung nhoẻn miệng cười, bước vào trong phòng ở của hắn không chút khách khí. Nàng nhìn quanh một vòng rồi gật đầu.
“Không tệ lắm, một người ở vẫn rất sạch sẽ.”
Phòng ở của Mạc Cầu mặc dù không có nữ nhân ở nhưng lúc nào cũng sạch sẽ gọn gàng, không bừa bộn bẩn thỉu. So sánh nó với các phòng ở của đám nam nhân khác trong hiệu thuốc thì sạch hơn nhiều, Tần Thanh Dung rất hài lòng.
“Nhàn rỗi không có việc gì nên ta cũng tranh thủ quét dọn.” Mạc Cầu cười nhạt, kéo cái ghế lại gần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171078/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.