“Cố Thiên Hữu, Lý Phách Văn cùng đám già kia đều bị khởi tố hết rồi, Đoạn thị cuối cùng đã trong sạch, không còn dơ bẩn nữa……”
“Còn tên sát thủ của Hồng Phái?”
“Hắn cũng khá giỏi, được Nguyệt Vũ thu nhận rồi. Nguyệt Vũ giỏi chơi súnghơn hắn, nên hắn cam tâm tình nguyện đi theo đám con mối.”
“Thủ lĩnh súng ống đàn dược bắt đầu nuôi sát thủ?”
Con mối gượng cười, nói chơi một chút thôi.
“Ngày mai có thể xuất viện, có thể về nhà nghỉ dưỡng được rồi sao?”
Đoạn Dạ Nhai gật đầu một cái, “Người không có nhiệm vụ ở trong bệnh viện quá nhiều.” Hại anh không thể tình cảm với cô được!
Nhịn xuống lần nữa, anh nhất định sẽ hỏng mất.
Hà Nguyệt Loan chống nạnh, dám không nhường đường.
Sài Thương Y núp ở phía sau lưng bà, thẹn thùng cúi đầu.
Đây là trận chiến gì vậy? “Con vẫn là bệnh nhân, xin mẹ ‘Tôn trọng.’”
“Nhai nhi,” Hà Nguyệt Loan vào thẳng vấn đề, “Con có yêu tiểu Y hay không vậy? Ý mẹ là tình yêu nam nữ biển cạn đá mòn.”
Anh muốn bóp chết người! “Mẹ không cảm thấy vấn đề này quá ngu ngốc sao?”
“Nhai nhi!” Bà lấy khí thế của một người mẹ để lấy lại công bằng cho con dâu.
Đúng là đàn bà! Anh xoa xoa hai mắt, chế giễu bọn họ cùng một phe, “Nhàm chán!”
Nếu cả cuộc đời này anh không yêu tiểu Thương nhi, thì sao anh lại đỡ đạn thay cô?
Nếu anh không yêu cô đến biển cạn đá mòn, tại sao phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-anh-xam-luoc/2214645/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.