Lâm Thiệu Huy gãi gãi đầu một cái, có chút ngượng ngùng nói: "Chẳng qua là anh sợ một ngày nào đó anh không có ở đây, em lại không xử lí được ấy mà!" 
Không có ở đây ư? 
Bạch Tố Y vốn rất thông minh, ngay lập tức đã cảm nhận được điều khác thường trong lời nói của anh, cô vội vàng hỏi: 
"Anh à, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?" 
Đang êm đang đẹp, tại sao Lâm Thiệu Huy lại nói ra những lời như vậy. 
Lúc này Lâm Thiệu Huy mới ý thức được lời nói của mình có vấn đề, sau đó anh vội vàng đổi lại lời: 
"Không phải không phải, anh chỉ là nói ví dụ mà thôi, nói ví dụ lỡ lúc nào đó anh ra ngoài không có ở nhà thì sao, thế thì không phải là em phải tự xử lí mọi việc hay sao?" 
Ha! 
Bạch Tố Y thở phào một cái, tức giận nói: 
"Anh làm em sợ muốn chết, vậy mà em còn tưởng anh bị sao cơ đấy!" 
"Nếu mà anh không có ở nhà, ba mẹ em chẳng lẽ cũng không ở nhà luôn hay sao? Hai người họ cũng có thể đến giúp đỡ em cơ mà, về vấn đề này thì anh không cần lo lắng đâu!" 
Lâm Thiệu Huy cười cười đồng thời gật đầu một cái: 
"Em nói cũng đúng!" 
"Thiệu Huy anh đói bụng rồi sao? Có muốn em nấu cơm cho anh ăn không? Nhưng dù sao đây cũng là quán rượu, nguyên vật liệu cũng không phải là đầy đủ hết, làm nên ăn không ngon anh cũng đừng có trách em nha!" 
Thế mà Lâm Thiệu Huy lại lắc đầu, kéo Bạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926495/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.