Phập! Máu tươi bắn tung tóe, một cái tay cụt rơi xuống sàn nhà. Lâm Tông Thụy lập tức cất tiếng kêu thê lương thảm thiết, ôm chỗ cụt tay lăn lộn trên mặt đất. Lâm Thiệu Huy muốn giết mình! Thằng con hoang chết tiệt này thật sự dám giết mình! Đồ điên! Nó không sợ bị Thánh Đường trả thù sao?
Thấy dáng vẻ thê thảm của Lâm Tông Thụy, Mai Ánh Tuyết cũng run lên, dường như bà ta đã ý thức được kết cục của mình.
“Lâm Thiệu Huy, đừng giết tôi, cho tôi một cơ hội, tôi sẽ giúp cậu đối phó với nhà họ Lâm! Thực ra tôi cũng như cậu, đều rất chán ghét nhà họ Lâm! Cậu muốn giết Lâm Chiến Hoa với Lâm Chí Đô chứ gì? Tôi có thể giúp cậu!” Lâm Tông Thụy nhất thời hoảng sợ, van xin Lâm Thiệu Huy. Suy nghĩ của hắn ta lúc này rất đơn giản, đó là sống sót rồi tính sau.
Song Lâm Thiệu Huy lại cười dữ tợn: “Anh muốn sống sót đúng không?”
Lâm Tông Thụy điên cuồng gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi muốn sống sót, chỉ cần cậu cho tôi sống thì dù cậu kêu tôi làm gì cũng được! Thực ra tôi cũng chẳng có thiện cảm gì với nhà họ Lâm, chỉ muốn chiếm lấy sản nghiệp của họ mà thôi! Hai chúng ta có thể hợp tác với nhau, cậu thấy thế nào?”
Lâm Thiệu Huy gật đầu, nói: “Tôi cho các anh một tiếng, dùng hết sức bình sinh, tất cả thủ đoạn, nghĩ mọi cách thoát khỏi tay tôi. Chỉ cần các anh có thể chạy đi thì tôi sẽ tha cho các anh, thế nào?”
Nghe vậy, Lâm Tông Thụy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926401/chuong-1553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.