Nghe nói như thế, sắc mặt của Thẩm Ngọc Trân thoáng cái trở nên rất khó coi, đây không phải là nói bọn họ nghèo sao?
Trước đây bọn họ không có thái độ như vậy với nhà của Chu Ngọc Thanh, hiện tại có tiền rồi liền trở nên coi thường người khác.
“Aiya, con có nói với bọn họ, bọn họ cũng không hiểu đâu, Ngọc Trân à, bà chỉ cần nâng cốc nhận lấy là được, cũng nếm thử một chút xem rượu có giá ba trăm tỷ này xem sẽ có mùi vị như thế nào.”
Chu Ngọc Thanh phá lên cười nói, đồng thời ngước nhìn về phía Bạch Tố Y ở trước mặt, khóe miệng cũng hiện lên một nụ cười nghiền ngẫm nói:
"Bạch Tố Y à, Đan Thanh nhà chúng ta từng theo đuổi cháu, nhưng cháu lại chướng mắt thằng bé. Bây giờ hối hận rồi chứ?"
"Bây giờ, Đan Thanh của chúng ta thế nhưng là giám đốc điều hành của một công ty niêm yết nước ngoài đấy, lương một năm hơn chín tỷ, hơn nữa các chi phí tiêu dùng khi đi ra ngoài gì đó toàn bộ đều có thể thanh toán theo hóa đơn của công ty."
"Thằng bé gần đây cũng có ý định về nước thành lập công ty, cháu xem có muốn hợp tác một chút không?"
Vừa nghe những lời này, vẻ mặt của vợ chồng Thẩm Ngọc Trân đều đã tái lại.
Mà Lư Đan Thanh cũng khinh thường liếc nhìn Bạch Tố Y, thậm chí ngay cả một câu nói cũng tiếc lời chẳng muốn nói với cô.
Làm ra dáng vẻ "Tôi của trước kia cô hờ hững lạnh nhạt, tôi của hiện tại cô với không tới".
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926188/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.