Cái gì cơ? 
Câu nói này khiến cho mọi người hơi sững sờ, sau đó từng gương mặt đầy tức giận trợn mắt nhìn Lâm Thiệu Huy, dường như là muốn anh im miệng. 
Nhưng bàn tay ông Cao chợt cứng đờ, sau đó hình như là đã nhận được mệnh lệnh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thần bí giả vờ nói trong điện thoại: “Alo, thần y Lâm đúng không ạ? Tôi là Cao Chí Viễn đây.” 
"Đúng vậy, bây giờ tôi đang ở bên cạnh cô Tố Y. Cô ấy đã đồng ý rồi, mong anh giúp đỡ cho.” 
Nói tới đây, trong lòng mọi người lại bồi hồi, tim đập loạn xạ không thôi. 
Điện thoại được kết nối rồi. Thần y Lâm sẽ giúp bọn họ sao? 
Nhưng cũng chẳng có ai dám xác định, bọn họ khẩn trương đến nỗi trán đổ đầy mồ hôi, trong lòng bàn tay cũng ướt đẫm mồ hôi. 
Nhưng mà vào lúc này... 
"Cái gì cơ?" 
Dường như ông Cao nghe được lời của thần y Lâm qua điện thoại, sau đó hơi sững sờ rồi vội nói: “Anh nói đã từng gặp Bạch Chí Phàm rồi sao?" 
“Xì.” 
Lời này vừa nói ra lập tức khiến cho mọi người chung quanh khẽ chấn động. 
Nhất là hai ba con Bạch Long Hải và Bạch Chí Phàm. Trên mặt hiện ra một dáng vẻ như được ưu ái. 
Trời ạ! 
Hóa ra là thần y Lâm từng gặp mình. 
Bạch Chí Phàm mừng như điên, thân thể đều run rẩy, sắc mặt đỏ bừng lên. 
Nhưng mà vào lúc này, một câu nói của ông Cao lại khiến cho nụ cười trên mặt anh ta lập tức cứng đờ lại. 
"Thần y Lâm. Anh nói sao, mồm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/925040/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.