Tóm tắt nội dung: Đại lễ của Trần Cẩn Chi
=====================
Lục Nhất Minh trở về nơi ở, thấy Văn Uyên còn chưa trở về, không khỏi lo lắng.
Đang định ra ngoài tìm lần nữa, thì thấy con lừa nhỏ thở hổn hển lết xác vào.
"Anh như thế này là đi đâu đấy? Cũng không biết lên tiếng nữa." Lục Nhất Minh còn thẳng mặt dạy dỗ hắn vài câu.
Dù sao hắn có cãi thì mình nghe cũng không hiểu.
Ngồi trên án kỷ, Lục Nhất Minh và con lừa nhỏ mắt to trừng mắt nhỏ nửa ngày, nảy ra một kế.
Anh tìm giấy trắng tới, viết mấy trăm từ thường dùng lên trên đó, mỗi chữ viết rộng hai ngón tay, viết xong, dán giấy dính lên bức tường dưới thấp.
Sau đó bảo Văn Uyên tự dùng móng guốc để chọn chữ.
Bên cạnh đặt một bát nước sạch, không đủ từ thì tự viết thêm lên mặt đất.
Thử chút xem.
Hỏi: "Anh có biết tôi là ai không?"
Tròng mắt Văn Uyên đảo một vòng, tìm trong chữ trên tường một lúc, dùng móng chọc chọc "Lục".
"Haha, được rồi! " Lục Nhất Minh vui mừng vuốt ve đầu lừa, "Đến đây, chúng ta bàn về tiền căn hậu quả tí đi."
Bởi vì chữ trên tường không đủ nhiều, nửa đoán nửa viết, lăn qua lăn lại nửa ngày, Lục Nhất Minh có thể làm rõ chuyện thêm một chút: Xem ra, lão đạo sĩ thối kia vốn đang dùng tà thuật gì đó, muốn dời hồn cho Lục Nhất Minh và con lừa kia. Bởi vì Văn Uyên hảo tâm cứu giúp, cho nên xảy ra chuyện. Mình mới có thể chạy vào trong thân thể của Văn Uyên.
Thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vat-nha-tui-muon-len-troi/930014/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.