Ở trong mắt hầu hết mọi người, Diệp Hoa Đường là một kẻ ăn chơi trác táng.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, hắn cưỡng chiếm nam nữ, ức hiếp bá tánh, khôngchuyện ác nào không làm. Đương nhiên, có lẽ, ở một khía cạnh nào đó, đây đúng là sự thực. Nhưng, bản thân Diệp Hoa Đường lại không chút quan tâm đến cái nhìn của người ngoài, hắn chỉ đau khổ vì thái độ của muội muộiđối với mình.
Muội muội là một người kiêu ngạo, tất nhiên khôngthể chịu đựng được việc có một ca ca vô dụng như hắn. Nói thẳng ra, bọnhọ chưa bao giờ thân thiết với nhau. Diệp Hoa Đường không thích đọc sách viết chữ, chỉ thích làm đồ chơi, mà sản phẩm hắn làm ra, tất cả đềuđược chuyển đến phòng của muội muội để lấy lòng. Nhưng, mặc kệ là hoađăng tinh xảo hay bất kì cái gì, chúng cũng sớm bị tống ra ngoài cửa.Hơn nữa, muội muội còn lạnh lẽo nói:
“Ca ca, hôm nay thầy giáolại nói huynh không chịu lên lớp. Ta nghĩ, thay vì rảnh rỗi làm đồ chơi, không bằng huynh tự ngẫm lại xem, đến lúc cha trở về thì huynh phải ănnói với ông ấy như thế nào đi.”
Muội muội không thích đồ chơi,cũng không thích hắn. Hắn chính là một ca ca vô dụng. Nhưng quả thực, dù có cố gắng đến đâu, khổ học nhiều bao nhiêu, hắn cũng không theo kịpbạn bè cùng trang lứa. Trong dòng họ, người có thành tích học tập kémnhất, e rằng cũng chính là hắn đây.
Đôi khi, Diệp Hoa Đường cảmthấy, nếu muội muội là con trai thì tốt rồi, nàng ham đọc sách như vậy,tất nhiên thông minh hơn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611777/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.