"Yêu Yêu, tôi cảm thấy em không giống trước đây cho lắm."
Con ngươi của Bạch Tứ đen nhánh dịu dàng nhìn về tôi.
Tôi lấy lại tinh thần, lông mi khẽ run, vội vàng che giấu nội tâm đang bối rối, tay cầm miếng bánh hoa lê cắn một cái.
"Thật sự rất ngon." Tôi tận lực né tránh đề tài này, sau đó cầm một miếng bánh đưa cho hắn, cười nói: " Thật đấy, rất ngọt, anh cũng thử đi."
Trong ánh chiều tà của mặt trời sắp lặn, tia nắng vàng nhạt buông xuống từng chút một, mang lại một cảm giác cổ xưa.
Hắn cũng không nhận lấy bánh hoa lê trong tay tôi, mà nhìn chằm chằm vào tôi.
Giằng co một hồi, nụ cười trên mặt tôi có chút không nhịn được nữa rồi, muốn rút tay về.
Bạch Tứ nghiêng đầu, đột nhiên chậm rãi xích lại gần tôi, hơi thở của hắn đập vào mặt.
Hô hấp của tôi bị trì trệ, nín thở, lòng bắt đầu loạn, theo bản năng ngả mặt về phía sau.
Không...
Hắn vươn tay giữ lấy gáy tôi, hướng về trước mặt, hôn lên khóe miệng của tôi.
Chỉ một lúc sau.
Hắn rời khỏi môi của tôi.
"Ngọt thật."
Đầu óc trống rỗng, giống như chỉ còn âm thanh của trái tim đang nhảy nhót kịch liệt.
Tôi mấp máy môi.
Điều này hợp lý sao? Đây là cơ thể của Lam Yêu, cô ấy không phải rất bài xích hắn sao...
Vì cái gì nơi đó...lại nhảy loạn như thế.
"Yêu...Yêu Yêu...Còn chán ghét tôi sao?"
Giọng nói trong trẻo của Bạch Tứ vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500774/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.