« Bạch... Bạch Tứ? »
Tôi lên tiếng thăm dò.
Hắn không phản ứng nằm bên cạnh cửa lồng giam, chùm chìa khóa nằm trong túi quần lộ ra một góc.
Tôi đắn đo một lúc, liên tục xác nhận hắn đã ngủ, lặng lẽ vươn tay, cẩn thận cầm lấy chìa khóa.
Cả quá trình tim tôi đập thình thịch, tôi nhanh chóng mở khóa vòng chân, trên trán toát ra lớp mồ hôi mỏng.
Tiếng khóa sắt va chạm tại không gian yên tĩnh này vang lên đột ngột lạ thường.
Két một tiếng, cửa lồng giam được mở ra.
Kẹt kẹt--------------
Tôi nhẹ nhàng bước chân ra, cúi đầu nhìn hắn một cái.
Dưới mái tóc bạc trắng, lông mày hắn hơi nhăn lại, đôi môi căng mọng hồng hào.
Tôi bỗng nhiên nhớ tới lần đầu tiên gặp hắn, sắc mặt hắn rất yếu ớt, còn uống một viên thuốc an thần.
Nhưng từ sau lần đó, hắn chưa từng uống trước mặt tôi nữa.
Thôi, không nghĩ nữa, chạy trước mới quan trọng.
Nghĩ thế tôi quay người muốn chạy đi, cánh tay bị mạnh mẽ kéo lại, tôi hét một tiếng, cơ thể mất trọng tâm bị hắn kéo vào trong lồng ngực.
Hắn ôm chặt tôi từ phía sau, hơi thở cực nóng phả vào cổ tôi, mang theo men say nói:
« Cô muốn đi đâu, hả?... »
« Tôi...tôi... » Tôi run rẩy, không nói nên lời.
« Cô nhìn tôi yêu Yêu Yêu đến thắm thiết, tự mình đa tình, có phải cảm thấy rất buồn cười phải không...? Hả? »
Tôi điên cuồng lắc đầu: « Không phải, tôi không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500755/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.