Bình minh.
Bên ngoài giếng trời là bầu trời trong xanh đầy sương mù lạnh lẽo.
Tôi nhìn người trong gương, mái tóc xoăn đen nhánh được búi cao, lộ ra chiếc cổ thiên nga trắng nõn.
Hôm nay cô ấy trang điểm, môi đỏ kiều diễm ướt át.
Đây chính là kiểu đẹp mà cho dù kẻ nào gặp cũng không nhịn được kinh ngạc.
Nhưng ánh mắt cô ấy, lại đau thương như thế.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, ngày mà Bạch Tứ chết ở kiếp trước.
Khi đó tôi chưa thấy qua hắn, chỉ có thể ngẫu nhiên đi đến trước bia mộ của hắn, một lần lại một lần hỏi: "Anh là ai."
Âm thanh xích sắt va chạm vang lên.
Bạch Tứ nằm trong chiếc lồng bị bỏ hoang ở một góc, hắn ung dung chậm rãi ngồi dậy, xích sắt trên người phát ra âm thanh.
Hắn không dám tin tưởng, đôi mắt đen láy nhìn xung quanh, rồi lạnh lùng nhìn tôi với ánh mắt vô cùng thất vọng xen lẫn phẫn uất.
"Cô tính kế tôi, đây đều là quỷ kế của cô, có đúng không...Yêu Yêu."
Hai chữ cuối cùng, hắn dường như nghiến răng nói ra.
Tôi giật mình.
Thôi, hiểu lầm thì hiểu lầm, như vậy tôi hành động càng dễ dàng.
Tôi thoải mái, mỉm cười đi qua, cao cao tại thượng nhìn hắn.
"Anh sớm nên nghĩ sẽ có một ngày như vậy, Bạch Tứ... cảm giác bị nhốt lại như thế nào?"
Cái lồng cũ nát này cũng không tính là lớn, nhưng cũng dư sức chứa một người trưởng thành, từ khi tôi đến đây, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500747/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.