Tôi ngơ ngác, ngạc nhiên nhìn về phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Âm thanh đám trẻ con dưới nhà đang đùa giỡn truyền đến.
Tôi sờ sờ mặt, suy đi nghĩ lại.
Tôi thật sự...chỉ nằm mơ một giấc mơ dài thôi sao.
Nhưng tất cả những thứ trong mơ, loại đau đớn đến xé tim xé phổi kia sao lại chân thật như vậy.
Kỳ thật trong lòng tôi cũng nghi ngờ, từ sau khi chính mắt nhìn thấy Bạch Tứ chết, trạng thái tinh thần của tôi vẫn luôn không tốt, thường xuyên không phải mất ngủ chính là nằm mơ.
Cho nên...
Hốc mắt ẩm ướt.
Bạch Tứ vẫn phải chết, đúng không...
Tôi ngồi khóc bên giường, khổ sở bất lực rơi nước mắt.
Đầu tôi đột nhiên lóe lên một tia sáng, đâm tôi đau nhói, tôi nhăn mặt, thống khổ ôm đầu.
"Bác sĩ, chàng trai hôm qua thế nào rồi?"
"Tình huống đã tốt hơn nhiều, cháu có thể đi qua nhìn xem."
Tôi ngượng ngùng cười: "Không cần đâu, không có chuyện gì thì cháu yên tâm rồi, trong nhà còn có việc, cháu đi trước đây."
Nhưng vào lúc đi ngang phòng bệnh của Bạch Tứ, tôi vẫn hiếu kì nhìn vào bên trong.
Vây quanh bên giường hắn là hai cô gái.
Lý Quả một bên cầm điện thoại chụp ảnh, ríu rít gọi video, vui vẻ xen lẫn một chút khoe khoang.
"Thấy chưa! Tôi lừa các cậu làm gì! Người thật đẹp trai chết đi được!"
Video bên kia là một tràng chửi bậy.
Bạch Tứ nhíu mày, nhưng nhìn Lam Yêu đang nghiêm túc bôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tuy/2500743/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.