Type: thanhloan2909 
Đinh Nhất Tiếu nói: “Chẳng thế nào cả, tôi vẫn chưa nhìn ra cái tay thám tử như phường lưu manh ấy rốt cuộc có điểm nào lợi hại? Chúng ta vì sao phải sợ hắn ta?” 
Trên màn hình máy tính, camera thu hình một phòng làm việc trên cao ốc chọc trời, mặt tường hướng ra ngoài được thay bằng mặt kính, sở dĩ nói chọc trời là bởi bên ngoài chỉ có trời xanh mây trắng chứ không thấy bất kỳ tòa nhà cao tầng nào khác. Tiếng nói chuyện phát ra từ đằng sau một chiếc ghế làm việc, lưng ghế xoay về phía camera nên không thể nhìn ra người nói chuyện là ai, trong giọng nói có lẫn tiếng kim loại, rõ ràng cũng được phát ra qua máy xử lý giọng nói. 
Máy tính lặng thinh giây lát, rồi phát ra tiếng thở dài: “Ài… mới đầu gặp hắn ta tôi cũng cảm thấy vô cùng thất vọng, khác xa tưởng tượng của tôi, lại càng cách biệt với truyền thuyết kia mười vạn tám nghìn dặm. Nhưng rõ ràng, khi hắn ta thực sự bắt đầu hứng thú với vụ án này, chúng ta sẽ thấy được một kẻ rất thú vị.” 
Đinh Nhất Tiếu hỏi: “Liệu có phải hắn ta được đánh giá quá cao không? Tôi cho rằng, cứ tiến hành theo kế hoạch ban đầu của chúng ta là được rồi, đâu cần phải vì một tên cha vơ chú vào dụng tâm bày ra mấy trò che mắt này,chỉ có tốn sức người sức cúa.” 
Người trong máy tính nói: “Hừm hừm, anh quá coi thường hăn ta đấy, đợi đến lúc anh biết được hắn ta lợi hại thì hắn đã quật cho anh không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-tran-an/121016/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.