Nguyên Ninh mặc đồng phục màu xanh sẫm, không nhịn được đưa tay sờ sờ bờ vai.
Sân khấu này là lần đầu tiên trong đời anh mặc trang phục phụ nữ, thử thách bản thân bằng một chiếc váy trễ vai màu đỏ thẫm trông có vẻ đột phá, loại có phần cúp ngực và tà váy bay bổng. Mặc dù lúc này anh đã mặc lại quần áo nam bình thường, nhưng làn da trần trụi nóng bỏng bị mọi người nhìn chằm chằm dường như vẫn còn hiện hữu đâu đây, anh nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên đó, cố gắng hạ nhiệt.
Mặt anh nóng bừng, nhưng anh lại cảm thấy rất sảng khoái - từ khi xảy ra "chuyện ấy", dù biết là bị vu khống, bị hắt nước bẩn nhưng mỗi lần tiếp xúc với ánh mắt của mọi người, anh vẫn cảm thấy như bị lột trần. Nửa tháng không ra ngoài, sau đó một lần không đành lòng xuống lầu đổ rác, cảnh tượng hàng xóm vô ý lướt qua khiến anh muốn bỏ chạy ngay lập tức, chỉ cần đối phương nở một nụ cười, trong lòng anh đã sinh ra muôn ngàn vạn ý, đến cuối cùng vẫn là những suy nghĩ lung tung, không thể thoát khỏi sự giễu cợt đầy ác ý của người khác, cũng như sự rụt rè và đau đớn của chính mình.
Nhưng bây giờ thì sao? Lão tử muốn cởi liền cởi, không chỉ cởi mà còn khoe trên sân khấu lớn nhất, rực rỡ nhất. Họ có thể YY trước một sân khấu như vậy sao, có thể tưởng tượng và dùng những trò đùa bẩn thỉu để giễu cợt trước những nỗ lực nghiêm túc của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-xuyen-vao-phao-hoi-van-tuyen-tu/3543349/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.