Khi chạng vạng buông xuống, bầu trời chuyển từ xanh nhạt sang đậm hẳn, rồi nhuộm thêm từng tầng từng lớp màu tím đỏ, vào khoảnh khắc bầu trời mất đi tia nắng cuối cùng, những ngọn đèn đường to tròn trên phố cũng dần sáng lên, vầng hào quang chiếu rọi bãi cỏ trước sân thể dục.
"Cám ơn, cám ơn, làm phiền rồi!" Tiểu Hoàn cầm túi xách nhảy ra khỏi xe taxi, một đường chạy thẳng.
——Bởi vì sương mù dày đặc, máy bay của cô bị hoãn suốt năm tiếng đồng hồ, khoảng thời gian mà cô đã lên kế hoạch kỹ càng, cho rằng thời gian trống mình có thể đi ăn cơm và nhận được một tấm banner phúc lợi nào đó, bỗng trở nên vô cùng lo lắng.
Buổi biểu diễn bắt đầu lúc 8:00, hiện tại đã là 7:50. Kiểm tra an ninh ở lối vào cũng dừng lại rồi, bên khu kiểm tra an ninh trống rỗng, chỉ có hai nhân viên đang chắp tay sau lưng trò chuyện.
Tiểu Hoàn vội vàng chạy tới, vô thức che bụng dưới của mình. Mặc dù vết thương đã lành lại một cách thần kỳ với tốc độ khó tin, ngay cả các bác sĩ trong bệnh viện cũng phải kinh ngạc, nhưng cảm giác từng lớp da bị rạch vẫn in sâu trong cơ thể cô, ký ức cô, khiến cô không thể không chạm vào nó để xác nhận.
Thanh tra an ninh nhìn thấy, còn tưởng do cô không được khỏe, định lên tiếng khiển trách “Sao cô đến muộn thế, đang định khóa cửa đây.” nhưng kết quả một câu cũng không nói, chỉ nhanh chóng giúp cô qua cửa an ninh, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-xuyen-vao-phao-hoi-van-tuyen-tu/3543347/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.