Chương trước
Chương sau
Những ngày cuối cùng của năm sắp ghé thăm, nhóm thực tập sinh của "Idol Live 101" trở về sau chuyến đi ngoại vụ, đã thấy công viên điện ảnh và truyền hình giăng đèn kết hoa, bao lì xì lớn nhỏ và đèn lồng ngập hương vị năm mới, đem đến phim trường không khí hân hoan vui vẻ chào đón năm mới thịnh vượng.

Các thực tập sinh chỉ cần chờ kết quả bình chọn bài hát của người hâm mộ, để xác định nhóm và vị trí của họ trong đội, bước đầu tiến hành luyện tập cho công diễn ba rồi chào đón kỳ nghỉ tết kéo dài một tuần. 

Ngoại trừ một số thực tập sinh có thứ hạng cao, hầu hết các thực tập sinh đều tỏ ra đầy e ngại về bài hát sẽ được "tặng". Còn có người lại mang theo tâm trạng vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Họ còn có khả năng chọn trúng bài hát không vừa ý, một số người cũng bị loại khỏi nhóm không phù hợp. Hơn nữa, nghe nói những người hâm mộ tham gia "Chiến dịch săn cáo" đã thảo luận qua, phải tạo nên một tổ hợp kém nhất tồi tệ không gì cứu vãn được, đem người nhân khí kém nhất nhét vào, không tin một mình người kia có thể bật lên được.

—— Dù biết có thể không đến lượt mình bóp chết Lê Kiều, nhưng loài người luôn nhạy cảm với việc cướp đoạt tài nguyên và không gian sống của người khác, lại còn hả hê vì điều đó.

Sự tồn tại của Lê Kiều đang bóp nghẹt không gian sống của họ.

Nó giống như "Vị thần thứ bảy quy vị", trong khi top 7 thực tập sinh trở về từ buổi quay ngoại vụ đang bước xuống xe bảo mẫu, đã có nhiều thí sinh nhìn qua hàng rào một cách ghen tị, xung quanh là tiếng chụp ảnh, tiếng la hét, thư từ vây quanh.

Lê Kiều là người cuối cùng xuống xe, cậu đã chợp mắt thêm được một giấc trên xe, khoác áo khoác trên người bước ra khỏi xe, lại bị Trình Hiểu Âu chặn lại: “Lê Kiều đi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đổi ký túc xá."

Những người xung quanh sửng sốt một lúc mới hiểu ra: Theo quy định của chương trình, sau vòng loại trừ thứ hai, tất cả các thí sinh sẽ lại được chia lại lớp, lúc đầu, họ được chia thành các lớp dựa trên trình độ của chính mình. Nhưng sau công diễn hai, nó sẽ xáo trộn lại hoàn toàn dựa trên độ nổi tiếng.

Quy tắc này nhằm khiến các "nhà sản xuất quốc dân" thay đổi nhiều hơn, cũng như giúp các thực tập sinh cảm thấy vui vẻ hơn trong cuộc sống. Dù bạn là kẻ vô tích sự, chỉ cần tôi thích bạn, tôi vẫn có thể khiến bạn trở thành học sinh lớp A thoải mái nhất.

Tuy nhiên, hệ thống cạnh tranh này không còn có lợi vào đầu năm nay nữa, bởi vì những thực tập sinh nổi tiếng nhất lại là thành viên của lớp A, một số ít như Khương Quận, Ôn Nhất Hàm xếp hạng ban đầu là B, sau đó họ leo lên ban A bằng chính nỗ lực của mình.

Trước khi Triệu Trạch Dục rơi khỏi top 7, bảy người trong hàng ngũ đầu đều thuộc lớp A, vì vậy người hâm mộ đã gọi top đầu năm nay là "thực tập sinh toàn diện".

Không ai ngờ danh hiệu "thực tập sinh toàn diện" lại bị phá vỡ bởi một kẻ ngoại đạo không chơi bài theo lẽ thường như Lê Kiều, ai cũng biết trong năm nay cậu ta là người duy nhất nhảy từ lớp F lên lớp A, vì vậy Trình Hiểu Âu mới một mình bảo cậu thu dọn hành lý.

Nghĩ đến mức độ này, những thành viên lớp F vốn có thái độ bình thường đối với Lê Kiều cũng có chút thay đổi nhỏ, khi Lê Kiều lôi chiếc va li từ dưới gầm giường ra, có hai người tiến lên đỡ, xoa xoa lưng chiếc vali, mỉm cười nói: "Cậu là niềm tự hào của lớp F, cố lên!"

Nhưng sau khi hai người nói xong, lại cảm thấy mình nói sai rồi. Lê Kiều cuối cùng cũng rời khỏi lớp F bẩn thỉu hỗn độn, lập tức trở thành thành viên lớp A hào hoa phong nhã, làm sao còn nguyện ý mang theo cái danh thực tập sinh lớp F này cơ chứ?

Nghĩ đến đây, hai người đều có chút do dự, đang định tùy tiện mở ra chủ đề nói chuyện sao cho êm đẹp, lại nghe thấy Lê Kiều ngồi xổm dưới đất thu dọn hành lý ngẩng đầu cười với họ: "Tôi sẽ. Lớp F đã dạy tôi rất nhiều."

Lớp F tuy không rộng rãi và yên tĩnh như lớp A nhưng lại đông người hơn, điều này cho phép cậu nhanh chóng hiểu được suy nghĩ và phong cách sống của các thực tập sinh khi mới đến thế giới xa lạ này.

Ở đây có quá nhiều người, không gian cá nhân lại chật hẹp, khiến những kẻ có ác cảm với cậu không phải lúc nào cũng tiện để tấn công, phần lớn những thực tập sinh trong lớp F không tốt nhưng họ cũng không có năng lực để làm tổn thương cậu. Điều này khiến cậu dễ dàng vượt qua vòng loại trừ đầu tiên hơn.

Hơn nữa, cậu vẫn còn một số kỷ niệm ấm áp ở đây, Lộ Sài Gia và cậu ngồi ở giường trên đung đưa chân cùng nhau ăn khoai tây chiên, Nhan Nguyên Gia với tay qua khẩn trương hỏi cậu có cần cậu ta mang cơm hộ không, Đường Uyển Dương phía đối diện ngái ngủ nháy mắt chào buổi sáng...

Nỗi nhớ nhung và thất vọng trong mắt Lê Kiều nhất định không phải giả, hai thành viên lớp F vừa nhìn thấy lập tức cao hứng, còn nhiệt tình hơn đưa tay giúp cậu xách hành lý: “Đi thôi! Hãy tiếp tục cố gắng nhé, F ban tự hào về cậu!"

“Đúng vậy, sau này kết thúc thi đấu, tôi vẫn có thể khoe với người khác, nói mình là người xách hành lý cho Lê Kiều vào ngày cậu ấy chuyển từ lớp F sang lớp A mở ra con đường vương giả!!!"

*

Ban đầu 101 thiếu niên có ước mơ bước vào đây, sau hai vòng sân khấu, chỉ còn lại ba mươi lăm người, ngay cả hai thực tập sinh lớp F giúp Lê Kiều xách hành lý đi qua dãy hành lang dài, đều thổn thức, ký túc xá rộng lớn này đã trống trải hơn nhiều.

Lúc đầu chia lớp, mỗi lớp đều có giới hạn số người, lớp A 7, lớp B 10, lớp C 15, lớp D 20, lớp F 49. Sau hai vòng đào thải, lớp F rõ ràng là còn lại nhiều người nhất, các lớp khác ngoại trừ lớp A, cũng có mức độ tiêu hao khác nhau.

Lần này chia lại lớp, Trình Hiểu Âu có mở phát sóng trực tiếp, thực tế là dựa trên bảng xếp hạng được công bố trong vòng thứ hai, lớp A giữ nguyên 7 người, lớp B sửa thành 12 người, lớp C và D dứt khoát bỏ qua, mười chín người từ hai lớp này nhập vào lớp F.

Bằng cách này, phân chia cấp bậc lần nữa được kéo rộng, tất cả sẽ được phân tầng theo thứ hạng, người hâm mộ ở vòng trên sẽ càng tự hào hơn và có cảm giác thân thuộc hơn, trong khi fan của những tuyển thủ ở vòng dưới sẽ cảm thấy xấu hổ hơn và gia tăng sức chiến đấu mãnh liệt.

Trình Hiểu Âu: Chẳng qua là dùng biện pháp tàn nhẫn để nhắc nhở vụ phiếu bầu thôi.jpg

Lộ Sài Gia vừa vặn kẹt ở vị trí thứ mười chín và bước vào lớp B. Y vừa vui mừng vừa sợ hãi đến thè cả lưỡi, đứng sau lưng Lê Kiều mà lòng thấp thỏm "Thật nguy hiểm, không biết có phải anh trai đã tìm người cho tớ đi cửa sau không nữa."

"Ban đầu, lớp F có 49 người, trừ các lớp bên ngoài thì cộng lại cũng là 52 rồi. Vòng này, lớp F có 17 người, hai lớp AB có tổng cộng là 19. Quy tắc được thiết kế như vậy. Lớp F cần có nhiều người, nhưng cũng không thể quá nhiều." Lê Kiều quay mặt đi, tùy ý an ủi nói: "Lần sau cố gắng vào lớp A đi, cậu ở cạnh tớ."

"Không không, tớ không dám nghĩ đâu." Lộ Sài Gia giúp cậu phủi bụi trên áo khoác, cười nói: "Có thể vào lớp B đã tốt lắm rồi, trước kia tớ còn không dám mơ đến."

Lê Kiều cảm thấy nụ cười của Lộ Sài Gia có vẻ gượng gạo, cậu nghiêm túc nhìn chằm chằm y, sống lưng người kia chợt cứng đờ, vội vàng tránh đi tầm mắt của cậu, giống như một bé cún con vô ý bị xối bẩn đến thảm hại, lộ ra cần cổ cứng đờ đầy cẩn thận.

Lê Kiều dừng một chút, không hỏi thêm nữa, mãi đến khi chuyển vào ký túc xá lớp A mới lấy điện thoại di động ra, tra cứu trên mạng.

Trước đây cậu dựa vào khả năng kết nối của hệ thống trong không gian thức hải, màn hình lớn truyền tin trông rất ngầu và hiệu quả nữa, tiện lợi hơn so với việc cứ phải kéo lê trên màn hình đen xì này, vì vậy Lê Kiều chưa bao giờ phát triển thói quen quẹt điện thoại của mình cả.

Lúc này, cậu lấy điện thoại đã lâu không dùng ra, đăng nhập Weibo, sau đó tìm kiếm qua các ứng dụng liên quan khác, cuối cùng tìm được nguyên nhân trên trang bình chọn của "Peach APP".

Phía dưới bài hát tên "khuynh thành", cậu là người đứng đầu, đứng thứ hai là Lăng Tiểu Lâu, thứ ba là Hi Tư Viễn, thứ tư chính là Lộ Sài Gia.

Lăng Tiểu Lâu là người xếp cuối ở công diễn hai, người chỉ nhận hai phiếu bầu. Và tiến lên vị trí cuối cùng chỉ vì sự đồng cảm của khán giả. Hi Tư Viễn ngay từ đầu đã rất nổi tiếng, chỉ tiếc anh ta bị viêm tai trong lúc tập bài hát chủ đề, trên sân khấu nghe không rõ lời khiến động tác bị sai khá nhiều, kéo cả hai vòng công diễn, giờ người gặp người ngại, nhân khí tụt dốc không phanh còn bị nói là kẻ kéo chân sau.

Còn Lộ Sài Gia cũng nổi tiếng với khả năng chuyên môn kém, tay chân múa may không phối hợp, âm sắc khi rap không phù hợp, nói dễ nghe thì giống rap giọng sữa, còn nói khó nghe thì giống cừu kêu meo meo. Hơn nữa, mọi người đều thấy rõ y và Lê Kiều có mối quan hệ rất tốt, sau khi "Chiến dịch Săn cáo" nổ ra, hậu viện hội của y là nhóm đầu tiên tuyên bố không tham gia.

Người trong "Chiến dịch săn cáo" thấy thế, được thôi, không phải là chống đối à? Ủng hộ Lê Kiều không phải là thông cảm sao? Bọn ta sẽ dứt khoát tiễn ngươi một đoạn, khiến ngươi cùng Lê Kiều làm một đôi bạn hoạn nạn có nhau cùng nhau chết thảm.

Dù sao y cũng là vì Lê Kiều mà bị liên lụy, nếu không có Lê Kiều, có lẽ y không dễ thấy như vậy, nhưng y đã có pháo hôi công và thân phận pháo hôi, hẳn là có thể tiến vào xa hơn, chứ không phải bị đá vào "nhóm tử thần" trong vô vọng, chờ đợi bị loại bỏ như này.

Lê Kiều nhìn biểu tình trong mắt Lộ Sài Gia sinh ra so sánh, nói không có sai - Lộ Sài Gia bị xối cho ướt, nhưng y lại sợ mình tạo thêm gánh nặng tâm lý cho Lê Kiều, xốc lại tinh thần nói “Đã xong rồi. Không tồi”, “Không dám nghĩ tới”——

Đầu ngón tay Lê Kiều ngứa ngáy, đột nhiên muốn vò đầu cún con.

Trang chủ của "Peach APP" có màu hồng nhạt trong suốt như pha lê, ở dưới cùng có logo quả đào, chọc một cái liền sáng lên, chính người quản lý sản phẩm đã nghĩ ra cách này để kéo dài thời gian lưu giữ của người dùng. Lê Kiều lại chọc vào nó, trang này cuộn xuống, hiển thị vị trí thứ năm trong danh sách bình chọn của "khuynh thành".

Cậu khẽ nhướng mày.

Vị trí thứ năm là Nguyên Ninh.

*

Người tên Nguyên Ninh này, lần đầu xuyên qua đây cậu có nghe nói đến, nhưng ấn tượng lại rất sâu.

Sân khấu sơ loại hắn có biểu diễn một ca khúc tên "Đầu A" khiến mọi người kinh ngạc không thôi, và hắn cũng là "A" đầu tiên của chương trình, tính cách hiền lành nhã nhặn với vẻ ngoài đẹp trai. Tuy nhiên, chỉ vài ngày sau đó, một người tự xưng là "bạn trai cũ" của hắn đã tung tin trên mạng, nói Nguyên Ninh nhân phẩm kém, đời tư hỗn loạn, đồng thời còn tung ra cả chục bức ảnh như chứng cớ.

Trong những bức ảnh này, có ảnh đời thường và ảnh của cả hai người, ngoài ra còn có ảnh khiêu dâm của Nguyên Ninh lúc cởi hết đồ bày ra đủ loại tư thế khác nhau trên giường. Điều đáng sợ nhất của kẻ bịa đặt không phải là hắn ba hoa chích chòe, ngông cuồng vô lý mà là thật giả trộn lẫn, ba điểm thật bảy điểm giả khiến người ta hoa mắt, thà tin còn hơn không tin.

Sự tương phản giữa những bức ảnh giường chiếu này với hình ảnh dịu dàng tao nhã của Nguyên Ninh trong cuộc thi quá lớn, điều này đã giáng một đòn mạnh vào sự nổi tiếng của hắn, và việc những bức ảnh đó được lan truyền cũng ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của chương trình. Không lâu sau hắn phải rút khỏi cuộc thi rồi biến mất trong thời gian dài.

Mãi cho đến khi Lê Kiều xuyên không, để giải quyết khó khăn của chính mình, cậu đã sử dụng chân ngôn chú, không ngờ rằng mối hận Nguyên Ninh lại vô tình dính vào.

Khi đó cư dân mạng tràn đầy phẫn nộ, yêu cầu Nguyên Ninh trở về, hiện tại tổ chương trình cuối cùng cũng hoàn thiện việc điều phối, tên của Nguyên Ninh đã được thêm vào danh sách bình chọn.

Đương nhiên, Nguyên Ninh trở về hẳn là thu hút rất nhiều người qua đường đồng tình cùng yêu mến, nhưng thủ lĩnh "Chiến dịch săn cáo" đều là fan già dặn lão luyện, tiên đoán Nguyên Ninh có thể ngồi ở hotsearch hai ngày. Xốc dậy nhưng không gây chú ý nhiều, vị trí sẽ cực kỳ xấu hổ——

Fan có sức chiến đấu nhất luôn là fan bạn gái, họ có thể không nghĩ đến viễn cảnh mình và thần tượng ở bên nhau, nhưng họ luôn mong người cạnh mình phải hoàn hảo không tì vết.

Mặc dù bạn trai cũ của Nguyên Ninh sau đó đã đứng ra thừa nhận và xin lỗi, nói rằng những bức ảnh "giường chiếu" đó là AI thay đổi khuôn mặt, nhưng những bức ảnh gây sốc về khuôn mặt đầy xuân tình, bày ra đủ loại tư thế của Nguyên Ninh đã in sâu vào lòng những người ăn dưa. Trong suy nghĩ của họ, dù cho ảnh giường chiếu là giả, thì bạn trai cũ cũng là thật, có một người bạn trai cũ đáng khinh như vậy đã phá hủy biết bao mộng tượng của fan bạn gái rồi.

Ngoài ra, Nguyên Ninh lui vòng quá sớm, quả cầu nhân khí chưa lăn được hai vòng, lượng fan rất yếu, trong hệ thống thi đấu cần kiểm tra lực lượng fan cứng như này, không thể dựa vào tình yêu của người qua đường mà đi xa được.

Vì vậy, trong nhóm, hắn không những không giúp ích nhiều về độ nổi tiếng mà còn tạo cho cả nhóm một lớp hào quang "khiêu dâm", các đại fan của chiến dịch tổng kết và vui vẻ đồng ý: Nhân vật rắc rối cỡ này đừng đá đi, không phải là tiếc cho Lê Kiều lắm sao?

Giờ phút này, đầu ngón tay Lê Kiều lướt qua tên Nguyên Ninh trong danh sách bình chọn, không cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút hứng thú.

Bởi vì y nhớ hệ thống từng nói, ban đầu Nguyên Ninh không chịu rút lui thi đấu, đang dự định thu thập chứng cứ kiện bạn trai cũ, chính là tổ tiết mục thái độ cứng rắn, nói cho dù hắn không rút lui, bọn họ cũng không cho hắn lên sân khấu. Vì vậy, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời đi.

Sau khi sự thật về Hùng Cao Trác và bạn trai cũ của hắn lộ ra, cả hai cũng đã đưa ra lời xin lỗi công khai cầu xin sự tha thứ trong nước mắt, Nguyên Ninh vẫn không hề lay chuyển, nhất quyết đưa cả hai ra tòa.

Nguyên Ninh bề ngoài hiền lành nhưng thực chất tâm ngoan thủ lạt, đến không vì vui, đi không vì hận, nhục nhã mà không xấu hổ, Lê Kiều suy nghĩ, nếu ở tu chân giới, tu vi đủ cao, chính mình cũng có thể cho hắn ở bên người làm hộ pháp.

—— Bệnh nghề nghiệp của ma tôn đến rồi.

Ký túc xá lớp A thuộc loại phòng đơn sang trọng, mỗi người đều có không gian độc lập, phòng có giường đơn với chăn ga gối đệm dày và êm ái, tủ cửa sắt để đựng đồ, bàn gỗ nhỏ, buồng tắm vòi sen riêng biệt, từ giấy dán tường đến các đồ nội thất đều có tông màu Morandi xám đậm và xanh đậm, trông đơn giản lại tương đối cảm xúc.

Từ khi thi đấu về, Lê Kiều chưa từng ở nơi nào yên tĩnh thoải mái như vậy, một chân dài gác lên giường, chân còn lại khẽ đung đưa cọ vào mặt đất, vô thức nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Cậu xuất thần trong chốc lát, thần thức đột nhiên có một tia dị thường, ngẩng đầu lên, liền bắt gặp một góc quần áo đang vội vàng chạy trốn.

Lê Kiều cái mông cũng lười không nhúc nhích, thần thức dán vào, rất dễ dàng phát hiện đối phương đã lẻn vào phòng bên cạnh.

Hóa ra là Ôn Nhất Hàm, người sống cạnh cậu, anh ta cũng là thực tập sinh lớp A, và giờ là "hàng xóm" của Lê Kiều. Chỉ là khi Lê Kiều chuyển đến trước sau chào hỏi mọi người, khi đó Ôn Nhất Hàm lại vùi đầu vào treo quần áo không quan tâm, lúc này lại lẻn vào nhìn trộm?

Lê Kiều giữ một tia thần thức ở bên cạnh hắn, cũng không thành vấn đề lớn. Loại người này không đáng để cậu quan tâm.

Cậu đứng dậy đi tắm, thay quần áo và ra ngoài tìm Thời Thuấn — cậu nên tìm cách đề cao khả năng thanh nhạc của mình.

Lúc trước có hệ thống, vì hoàn thành nhiệm vụ, cậu không ngừng nâng cao đủ các loại năng lực nghiệp vụ, hiện tại không liên lạc được với hệ thống, đối với khó khăn như này cậu vẫn có kế hoạch rõ ràng: chỉ có tăng cường kỹ năng thanh nhạc, mới khống chế được "khuynh thành" trong thời điểm mấu chốt.

Chỉ là lần này không mua gói kỹ năng, thanh nhạc cũng không bằng khiêu vũ trực quan, chỉ lý thuyết thì sợ không có tác dụng, Lê Kiều suy nghĩ một chút, quyết định đi tìm Thời Thuấn.

Thời Thuấn thấy cậu đến không khỏi vui mừng: "Tôi chỉ muốn nói là vocal của mình tốt lắm đó, cậu tin tôi đi! Tôi đã tham gia đội hợp xướng của trường từ năm lớp một rồi. Giáo viên thanh nhạc rất thích và cũng cho tôi vài mẹo để cải thiện giọng hát. Tôi đã hát solo trên sân khấu vào năm lớp ba! Sau này, khi tôi đến Xứ sở kim chi, những giáo viên thanh nhạc chuyên nghiệp đã dạy chúng tôi hát nhạc pop như thế nào. Để tôi nói cho cậu biết, xxx nổi tiếng gần đây bên xứ kimchi là do thầy chúng tôi dạy đó..."

Lê Kiều kiên nhẫn lắng nghe bài hùng biện của hắn và hỏi: "Vậy tôi nên bắt đầu từ đâu?"

Thời Thuấn lùi lại một bước rồi nhìn Lê Kiều, phát hiện ra hôm nay cậu mặc một chiếc quần kaki đen thẳng và một chiếc áo sơ mi rộng rãi màu xanh đậm trên nền trắng, một nửa áo được tùy ý nhét vào, lộ ra vòng eo thon thả, đôi chân dài thẳng tắp, cũng bởi vì cậu mới vừa tắm xong, trên người còn vương lại một ít hơi nước, cả người tiên khí phiêu phiêu, đặc biệt giống như một đại vocal.

Thời Thuấn rất hài lòng, cười ngượng ngùng: "Cậu hát vài câu trước, tôi nghe thử cơ bản cậu đến đâu, sau đó sẽ xem xét nên dạy như thế nào. Thanh nhạc cũng được chia thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp."

Lê Kiều suy nghĩ một hồi quyết định chọn bài "khuynh thành" mà mình vừa nghe trên "Peach APP"

Hai mươi giây sau, Thời Thuấn kinh hãi bịt miệng cậu. 

"Ngàn vạn lần đừng để người khác nghe thấy" hắn nói, trên mặt kéo dài vẻ sợ hãi "Đám tâm cơ kia sẽ bắt lấy nhược điểm của cậu mất!"

Lê Kiều: "..."

Theo cách Thời Thuấn nói, nếu so sánh trình độ sơ cấp, trung cấp và cao cấp của thanh nhạc với tiểu học, trung học và đại học, thì trình độ của Lê Kiều là chiếc xe đẩy ở cổng trường mẫu giáo trực thuộc trường tiểu học.

"Tốt nhất cậu không nên ở nơi công cộng xung quanh có người luyện tập" Thời Thuấn nghiêm mặt nói, "Lần trước cậu luyện kiếm, hình như cũng không có người nhìn thấy? Lần này, tốt nhất tìm cho mình một cái két sắt đi. Một nơi an toàn để bí mật tu hành, không bị người khác ghi lại. Để cái này lọt ra, sẽ thành điểm đen cả đời không gột rửa nổi đó!"

Lê Kiều: "...Thật sự tệ đến vậy sao?"

Cậu biết khả năng thanh nhạc của nguyên chủ chỉ ở mức trung bình, nhưng từ sân khấu sơ khảo đến giờ, vị trí đảm nhiệm của cậu luôn là dance, thỉnh thoảng là những lời rap rời rạc, vì vậy sự thật "ngũ âm không chuẩn" tạm thời được giấu kín.

Ma tôn Lê Kiều "Chậc" một tiếng, nếu không phải vì xuyên không, chính mình hát hẳn là không tệ như nguyên chủ đi, có phải không...?

Lê Kiều đột nhiên nhớ tới năm nọ cùng sư huynh đi du ngoạn, nhân dịp Tết của phàm nhân, cậu đã uống nhầm thiên nhật túy của Tiêu Dao đạo nhân. Vốn dĩ men say không nhiều, cậu chỉ làm bộ ngã vào lòng sư huynh, tay chân loạn xạ sờ một phen.

Sư huynh lần đầu lộ ra hơi thở hổn hển, nắm lấy tay cậu, thấp giọng gọi: "A Kiều..."

Lê Kiều giả vờ như không nghe thấy, ngâm nga ậm ừ chút giai điệu để bày tỏ “Ta không nghe thấy!”, liền bị sư huynh lạnh lùng kéo lên, “Ngươi có thể.”

Lê Kiều từng bối rối trong khoảng thời gian dài, không biết mình đã lộ ở đâu.

Bây giờ, từ góc độ này, những nghi ngờ trong quá khứ dễ dàng được giải quyết. Có lẽ, thực sự, sư huynh không biết cậu đang giả vờ say.

...Đơn giản là cậu hát quá tệ.

Khóe mắt Lê Kiều liên tục giật giật: Ở mức độ nào đó,《 Săn cáo 》 thực sự khiến cậu đau chân ——

"Tôi còn tưởng vocal cậu vẫn đủ dùng, cho nên đối với lực lượng 30 quốc gia đồng minh mới bình tĩnh như vậy." Thời Thuấn lo lắng đi tới đi lui trong ký túc xá, nói: "Làm sao bây giờ? Không để cậu vào nhóm "khuynh thành" được, chết rồi, chết rồi, chỉ còn chưa đầy năm ngày nữa là bình chọn kết thúc, số phiếu của "khuynh thành" hơn "Cùng sói nhảy múa" gấp đôi lận, phải làm sao bây giờ???!!"

"Có thể làm sao bây giờ." Sắc mặt Lê Kiều không thay đổi, "Tôi cùng fans có trách nhiệm của mình, nói trắng ra là, fans của tôi đánh không lại người khác, cũng là chuyện của mình, không thể trách người khác."

"Về phần trách nhiệm của tôi, ngũ âm không đủ có thể không sửa được ngay, nhưng những điều cơ bản nhất trong thanh nhạc" Lê Kiều nghiêm túc nói, "Chẳng hạn như nhịp điệu, hơi thở và cảm xúc đều có thể cải thiện được thông qua luyện tập, phải không?"

Thời Thuấn bất giác càng lúc càng chăm chú lắng nghe, dừng lại hồi lâu, thở dài, trịnh trọng nói: "Ừm, tôi đồng ý với cậu ưu tiên nâng cao năng lực, nhưng cậu phải chú ý một điểm —— "

"Cái gì?"

"Lúc luyện tập, không được để người khác nghe thấy."

"……lăn."

*

Trước việc Thời Thuấn liên tục nhấn mạnh thanh nhạc là "nhược điểm chí mạng" và "không được để người ngoài biết", Lê Kiều quyết định thực hiện mong muốn của hắn và kéo hắn lên thuyền giặc.

Việc chọn bài chưa quyết định xong, thực tập sinh cũng hơi chểnh mảng, phòng tập liền ít tới, Lê Kiều đã đem một sấp bùa tẩy rửa lúc lười giặt quần áo tên "thanh khiết phù" ra để Thời Thuấn dạy vocal cho mình. Trong phòng tập nhỏ, có cách âm, họ ở đó từ sáng đến tối muộn.

Đến rồi đi, lời đồn đãi lan truyền, dù sao hai người họ quá bí ẩn, ai kêu cũng không mở cửa, ngay cả những người bạn khác của cả hai cũng không có ở đó, người quan tâm thì lan truyền hai người họ đang bí mật hẹn hò, nói không chừng còn lén lút làm gì đó trong phòng tập.

Khi tin đồn lan đến tòa nhà văn phòng, Trình Hiểu Âu còn chưa vội, kim tôn ngọc quý đỉnh cấp lưu lượng "oạch" một tiếng đứng bật dậy nói: "Tôi đi xem."

Nhiều thực tập sinh cho rằng Thẩm Phong đích thân xuất trận thì Lê Kiều sẽ gặp xui xẻo, vì vậy kích động lén lút đi theo phía sau Thẩm Phong, muốn xem trò vui, nhưng không ngờ sau khi Thẩm Phong vừa mở cửa, đã "rầm" một tiếng đóng cửa lại.

“Các cậu.” Thẩm Phong nhìn từ trên cao xuống, trên mặt lộ ra vẻ “Đang làm gì?”

Ngay khi Lê Kiều cảm nhận được hơi thở của Thẩm Phong đang tiếp cận, liền tản ra thần thức thám thính lý do anh đến đây, và câu trả lời khiến cậu cạn lời.

“Chúng tôi—” Lê Kiều chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Phong, dùng sức đẩy cái đầu màu nâu hạt dẻ đang cố giải thích sự trong sạch của mình xuống phía sau.

Nghĩ đến cái đêm buồn bã nhiều năm trước không thể giả vờ say, cậu quyết định thử lại lần nữa.

"Anh Phong" Trước nay cậu chưa từng dùng xưng hô buồn nôn mà nguyên chủ yêu thích nhất này, "Em hát khó nghe lắm sao?"

Thẩm Phong:...?...

Thời Thuấn: lại cơm tró sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.