Công diễn giống như một kỳ thi lớn, hầu hết các thực tập sinh đều khổ luyện hơn mười ngày không ăn không ngủ, bất kể kết quả như thế nào, tốt hay xấu thì mọi chuyện cũng đã kết thúc. Sau công diễn một ngày, điều không ai làm được chính là thoát khỏi chiếc giường thân yêu trước mười hai giờ trưa.
Buổi tối Lê Kiều vẫn trèo tường chạy ra ngoài luyện kiếm, ban ngày thì tìm tin tức kiểm tra sơ sót, hoặc cùng đồng đội luyện tập, tổng cộng ba ngày không ngủ. Tuy không cần ngủ nhưng thần thức cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vội vàng rút mấy tờ giấy ghi chú dán lên đầu giường, ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại.
Cậu vừa mới ngủ dậy, không lâu sau liền thanh tỉnh, mặc một chiếc áo hoddie trắng, khoanh chân ngồi ở đầu giường.
"Lê Kiều, Lê Kiều... Muốn tôi bưng cơm cho không?"
Người ở bên dưới thấp giọng gọi cậu, cậu cúi đầu nhìn thấy Nhan Nguyên Gia của lớp F, đang kéo vạt áo cậu lo lắng hỏi.
Lê Kiều nhớ người này, hắn ta xếp vị trí thứ 55 trong vòng đầu tiên? Lúc ấy phát sóng trực tiếp, Lê Kiều còn ở trước mặt mọi người phản bác lại người này. Hắn nói: "Xin lỗi vì đã chiếm lấy vị trí của mọi người, tôi sẽ mang giấc mơ của mọi người trên lưng mà bước tiếp" Lê Kiều nói, "Những người cần nhường chỗ để bước tiếp không thể thắng được"--
Khi đó Lê Kiều nói như vậy, nhiều ít cũng có cảm giác kinh ngạc, thu hút sự chú ý của khán giả, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-xuyen-vao-phao-hoi-van-tuyen-tu/3543329/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.