🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trì Mục Dao thực sự ngủ rất sâu.

Trong khi Hề Hoài thì vẫn tỉnh. Ở trong huyệt động tịch mịch như thế này, tiếng hít thở đều đặn của Trì Mục Dao cũng trở thành tiếng vang to, Hề Hoài còn cảm thấy được có bàn tay đang nắm lấy vạt áo của hắn. Hắn cái gì cũng không dám nói, không dám quấy rầy, lặng lẽ chờ Trì Mục Dao tỉnh dậy. Cực hạn kiên nhẫn của hắn suốt một đời đều đã thể hiện ở cái huyệt động này rồi.

Từ khi bắt đầu có ký ức, Hề Hoài đã không đêm nào ngủ tròn giấc. Mà hình như cả Tu Chân Giới này đều dùng đả toạ điều tức thay thế cho giấc ngủ, thậm chí tới thời gian tắm rửa còn bị bọn họ tiết kiệm để dành tu luyện. Thế nên rất hiếm khi Hề Hoài bắt gặp loại tu giả cần ngủ như Trì Mục Dao.

Hắn từng cho rằng mấy cái việc vụn vặt như thế này hết sức lãng phí thời gian, bây giờ tự dưng lại thay đổi suy nghĩ, bắt đầu đi ngưỡng mộ lý tưởng “ăn được ngủ được là tiên” của Trì Mục Dao. Hề Hoài mỗi ngày đều bị Huỷ Long Diễm tra tấn, e rằng cả đời này được ngủ một giấc trọn vẹn đối với hắn cũng là chuyện xa xỉ.

Bởi vì hắn tỉnh, cho nên cảm nhận của hắn rất rõ ràng. Hắn để ý được hơi thở của Trì Mục tự nhiên gấp gáp, sau đó lại thả lỏng người rồi dời chân mình ra, tay cũng buông lỏng vạt áo.

Khoé miệng Hề Hoài bất giác treo lên, cười không thành tiếng, giả bộ như không biết gì cả.

Một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-nho-mai-khong-quen/1243693/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ma Tôn Hắn Nhớ Mãi Không Quên
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.