Trì Mục Dao với Hề Hoài xem như ngầm đồng ý với nhau một thoả thuận quỷ dị.
Hề Hoài cho phép Trì Mục Dao dùng thân thể hắn tu luyện. Luyện lên tới Trúc Cơ kỳ thì phá vỡ cấm chế. Sau khi phá vỡ cấm chế, Hề Hoài có thể thoát khỏi huyệt động, còn thọ nguyên của Trì Mục Dao kéo dài được thêm hai trăm năm.
Chó ngáp phải ruồi, nhưng lại thành hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Hề Hoài vẫn luôn bị xiềng xích khoá chặt. Mỗi lúc tu luyện, Trì Mục Dao đều vô cùng quy củ, không có nửa phần vượt quá bổn phận. Anh chưa bao giờ có động chạm thừa thãi gì với Hề Hoài. Hai người tiếp xúc với nhau cũng chỉ thông qua đúng một chỗ cần thiết mà thôi.
Ngoài lần đầu tiên bất cẩn ngất xỉu trong lòng Hề Hoài ra, những lần tu luyện sau Trì Mục Dao đều lẩn thật nhanh xuống giường đá sau khi kết thúc. Sau đó tới giúp Hề Hoài tắm rửa sạch sẽ, rồi qua một bên đả toạ hấp thụ linh lực.
Hề Hoài ban đầu còn vắt óc nghĩ xem nên làm thế nào, bây giờ “làm” riết thành quen, cứ tự nhủ thêm một lần lại gần hơn với ngày ra ngoài hơn một chút.
Lúc nào Hề Hoài cũng phải đợi cho Trì Mục Dao tập trung hấp thụ linh lực xong mới có thể cùng Trì Mục Dao chuuyện trò mấy câu, hoặc kiếm cớ tiếp xúc với anh. Những lúc khác hắn chỉ có thể cô độc nằm dài trên giường đá mà chờ đợi. Trong hoàn cảnh này thì đây là cách giải trí duy nhất của hắn.
Thấm thoắt thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-han-nho-mai-khong-quen/1243692/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.