“Đãi ngộ của hộ vệ Triệu gia tốt hơn nghề mộc tồi tàn của ta nhiều. Nhưng ta không dám cam đoan người của Triệu gia nhất định sẽ nhận ngươi, dù sao tiêu chuẩn tuyển nhận hộ vệ của Triệu gia cũng rất cao."
“Không sao, vậy đa tạ Đại Hữu huynh
Phương Lăng cười nói.
"Ừ, ngươi đi theo ta đi!" Hà Đại Hữu khẽ gật đầu.
“Nhưng có một số việc ta phải nhắc nhở ngươi trước, Triệu gia rất coi trọng quy tắc”
“Đến chỗ đó thì cái gì không nên nhìn thì đừng nhìn, không nên hỏi thì đừng hỏi, không thì dễ gây ra phiền phức”
“Đã hiểu, Đại Hữu huynh đệ yên tâm!” Phương Lăng trả lời
Không bao lâu sau, Phương Lăng đi theo Hà Ðại Hữu bước vào một ngôi nhà ở thành Tây.
Hà Đại Hữu đi vào trước nửa ngày, một lát sau mới có một người trung niên bụng phệ đi ra cửa lớn.
Người trung niên quần áo hoa lệ này đánh giá Phương Lăng một hồi rồi nói: “Ta là quản gia của Triệu Phú, Triệu Thụy Tường. Các hạ không phải là người bình thường, đến Triệu Phủ là có gì chỉ giáo, nếu không ngại thì cứ việc nói thẳng”
Tu vi của Triệu Thụy Tường không cao mà lại có thể ngồi ổn trên vị trí quản gia mấy chục năm. Bản lĩnh khác thì không nói, nhưng cách nhìn người của ông ta lại không tệ.
Ông ta liếc nhìn một cái đã biết không thể khinh thường Phương Lăng, bởi vậy nói chuyện rất khách sáo, không dám đắc tội.
Phương Lăng: “Tại hạ lưu lạc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-bat-diet/3404201/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.