Đêm đen, ánh lửa cháy bừng bừng, ánh nến trên chén vàng như sẽ tắt ngúm vào bất cứ lúc nào.
Dưới ánh lửa lay động, bóng dáng năm người giao hoà với nhau.
“Các ngươi đều nhận ra rồi đúng không?” Lão hòa thượng ngẩng đầu lên mà hỏi.
“Nhịp tim của tiểu Phương Lăng càng ngày càng yếu... Đã sắp ngừng rồi”
Triệu Man Tử: “Những năm qua ma tâm đoạt xá nhiều lần mà thất bại, ta đoán nó muốn từ bỏ, không muốn để tiểu Phương Lăng miễn phí hấp thu năng lượng của nó nữa.”
“Mặc dù ma tâm và Hỗn Độn Thánh Thể đã dung hợp với nhau, nhưng ý thức của ma tâm vẫn còn tồn tại, nếu không gạt bỏ nó thì vẫn là mầm họa lớn” Tên béo trầm giọng mà nói.
Kiếm Ma: tại vấn đề là ma tâm không chịu, nếu nó ngưng đập thì tiểu Phương Lăng cũng sống không lâu được.”
Hoa tặc vò đầu bứt tai, muốn nói cái gì nhưng lại không có chủ ý.
“Có cách nào cưỡng chế nó đập không?” Hản ta hỏi.
Đám người không nói gì, thật ra với bản lãnh của bọn họ thì trên đời này hiếm có chuyện gì làm khó được họ.
Nhưng ngặt nổi họ bất lực trong việc này, dù sao cũng liên quan đến thứ cao cấp mà bọn họ chưa từng với tới.
“Ta sẽ giúp hắn kéo dài tính mạng, mấy trăm năm cũng không thành vấn đề” Triệu Man Tử trầm giọng mà nói.
“Kéo dài tánh mạng mấy trăm năm?” Hoa tặc cười cười: “Man Tử, ngươi muốn dùng hết công lực cả đời của mình sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ton-bat-diet/3404193/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.