“Càn Đồng, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Một hán tử mũi như mũi ưng nhìn sang Càn thúc hỏi.
Trong đội săn bắn, Càn thúc là người có thực lực mạnh nhất, trong những săn bắn tại Tê Hà Lâm này thì mấy người đều nghe theo mệnh lệnh của y.
Những người khác cũng đưa mắt sang nhìn y.
Trên khuôn mặt đầy sẹo của Càn thúc lại trông như rất bình tĩnh, qua một lúc mới nói:
“Tuy Tiểu Minh phỏng đoán rằng Ô Vân Cốc đã bị công hãm rồi, có điều tình huống thực tế thế nào thì còn chưa rõ, trước hãy đi xem tình hình Ô Vân Cốc rồi tính tiếp a.”
Những người khác nghe xong lời này, đều cảm thấy có lý, nhao nhao gật đầu.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta giờ lập tức xuất phát.” Hán tử mũi ưng lập tức đứng lên.
Mọi người nhanh chóng chuẩn bị hành trang cẩn thận rồi xuất phát ngay.
Sợ bị kẻ khác phát hiện hướng mà đám Càn thúc đi là một đầu đường nhỏ khác, sau một canh giờ, Ô Vân Cốc đã ở trong tầm mắt rồi.
“Dừng lại.” Càn thúc khoát tay chặn ngăn mấy người kia dừng lại, hiện tại mấy người đang núp trong rừng rậm ở trước sơn cốc một đoạn, nhìn xuyên qua đám lá cây, lờ mờ thấy ở chỗ cốc khẩu Ô Vân Cốc có lố nhố mấy người.
Thấy tình cảnh này, nội tâm mấy người đều trầm xuống.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên. Từ khi hắn luyện khẩu quyết vô danh của Càn thúc thì ngũ giác của hắn dần dần trở nên nhạy bén hơn nhiều, ở khoảng cách này đã có thể thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-tien-truyen/58476/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.