Trong thời gian uống cạn một chén trà sau đó, Liễu Minh một đường liên tục chạy, một chút ngừng nghỉ cũng không dám có, dù đã cách Ô Vân Cốc được một quãng nhưng nơi này cũng chẳng phải là an toàn tuyệt đối.
Thỉnh thoảng hắn quay đầu nhìn lại một cái, thấy thực sự không có địch nhân đuổi theo, trong lòng nhất thời thở hắt ra, ở phía Ô Vân Cốc còn có thể lờ mờ nhất một vài ánh lửa.
Hắn biết rõ ở lại trong cốc chỉ có thể bị giết mà thôi. Đoán chừng trong cốc lúc này, những người thuộc Ô Vân Bang, rất khó mà có nổi một người còn sống.
Liễu Minh lại gấp rút chạy thêm một khắc đồng hồ nữa, chân rất nhanh chậm lại, lúc mới đây khi hắn đánh chết hai gã thuộc bang Hạc Pha Đường đã vận dụng bí thuật kích phát tiềm năng, hiện tại lực cắn trả của bí thuật đã bắt đầu phát tác rồi.
Sau một lát, sắc mặt Liễu Minh trở nên trắng nhợt dị thường, trên trán chậm rãi túa ra từng đợt mồ hôi lạnh.
Nhất định phải tìm một nơi để nghỉ ngơi một chút.
Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh.
Địa hình khu vực Ô Vân Cốc thì hắn rất quen thuộc, tuy giờ đang là đêm khuya nhưng cũng vẫn có thể dễ dàng nhận ra nơi đang đứng là mảng rừng rậm thuộc khu đất nằm giữa Ô Vân Cốc và Tê Hà Lâm.
Khi thấy ở một chỗ cách không xa ở phía trước, mơ hồ có mấy tảng đá lớn cao trên đầu người, con mắt Liễu Minh bỗng nhiên ngời sáng. Hắn nhớ rõ ở giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-thien-tien-truyen/58475/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.