Lão rùa đen liền cảnh giác, lập tức nói:
- Không còn nữa, thứ trân quý nhất trên người ta chính là cái hồ lô Cửu Hoa Quỳnh Tương, nếu không phải có chút sâu xa với Diệt Thế Đạo các ngươi thì ta cũng sẽ không tặng cho ngươi đâu.
- Vậy thì thật đáng tiếc.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, với tính cách của lão rùa đen này, muốn lừa được đồ từ trên người nó, gần như là chuyện không thể.
Tại vị trí trên cùng của tòa Thiên Cung, đặt một cái linh vị bằng gỗ mun.
Trước linh vị bày biện ba cái lư hương thanh đồng, cắm ba cây hương rất dài.
Ba cây hương dài này, cũng không biết đã đốt bao nhiêu năm, thế nhưng vẫn không tắt, khói hương tản ra, biến thành mây mù mờ mịt.
- Phong Vô Ngữ chi linh vị.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào cái linh vị trên hương án, hỏi:
- Phong Vô Ngữ là ai?
Lão rùa đen thở một hơi thật dài, nói:
- Một hậu nhân của gia tộc Viễn Cổ cường đại, vốn dĩ là một thiên tài nhân kiệt, chỉ tiếc tính cách phản nghịch, tâm cao khí ngạo, muốn đi trên con đường của tổ tiên mình, kết quả bị người khác giết hại tại dị quốc tha hương. Gần đây, ta vẫn đang điều tra chuyện này, đã tìm được một chút manh mối rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tại sao linh vị của hắn lại đặt ở đây?
Lão rùa đen nói:
- Bởi vì mảnh Thánh Thổ này là do hắn sáng lập, đáng tiếc, mảnh Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603152/chuong-634.html