Củ cải đỏ từ bên trong cung điện lao ra, vừa nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt liền lộ vẻ vui mừng, đôi mắt sáng lên, nói:
- Gia gia, hắn chính là Tiểu Xuyên.
Gia gia?
Ninh Tiểu Xuyên sợ đến ngây người, con rùa đen già nua trước mặt, không ngờ lại là gia gia của Củ cải đỏ.
Không đúng, tại sao gia gia của Củ cải đỏ lại ở trong tòa đại điện hoang phế này?
Chuyện này quá quỷ dị, khiến Ninh Tiểu Xuyên có chút không tiếp thụ nổi, nói:
- Nó… là gia gia của ngươi?
Củ cải đỏ khẽ gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy, thì ra gia gia đã vào trong đại điện này còn trước cả chúng ta. Ta nghe nói ông ấy gọi, cho nên mới tới nơi này. Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi đột phá rồi sao?
- Đột phá cái rắm, bị mắc kẹt rồi.
Con rùa đen già nua xì mũi một tiếng, thanh âm vừa trầm vừa khàn, dùng ánh mắt bất thiện nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.
Củ cải đỏ có chút không vui, nói:
- Gia gia, Ninh Tiểu Xuyên là người tốt, hắn còn cứu ta và Tiểu bánh bao.
- Người tốt? Tu luyện Diệt Thế Đạo mà cũng là người tốt?
Con rùa đen già nua trừng mắt nói.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, lại càng kinh ngạc hơn, nói:
- Ô tiền bối, ngươi cũng biết Diệt Thế Đạo ư?
- Ô cái gì mà Ô? Ai nói với ngươi ta họ Ô? Lão tử họ Mao, thức thời thì gọi ta một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-troi-sinh/3603151/chuong-633.html