Chương trước
Chương sau
“Bằng chứng?”. Thiên Quân hơi chút nhíu mày nhìn Cự Kình cùng Hình Thiên Vũ, bằng chứng đơn giản nhất chính là đem Thái sơ chân hỏa tế ra, bất quá hắn cũng không có hứng thú với mấy cái chuyện này, nói ra cũng không được lợi ích gì. “Ta chỉ nói như thế, các ngươi tin hay không thì tùy!”. Hắn không sao cả lạnh nhạt nói.

“Ngươi nếu không muốn chứng minh cũng được, bất quá cái kia Tế đàn ngu thu lại đem ra đây đi!”. Cự Kình hơi chút ngoài ý muốn nhưng cũng không có bao nhiêu để ý nhàn nhạt nói.

“Để lại Tế đàn? Vì lý do gì?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút nhướng mày lên nói. “Không lẽ Cự Kình đại nhân lại muốn cướp đoạt nó từ tay tại hạ không thành?”.

“Cướp đoạt sự tình đương nhiên sẽ không, bất quá Tế đàn kia có liên quan đến Quái thú trọng yếu đồ vật, ta muốn đem chúng về nghiên cứu!”. Cự Kình khẽ cười nhạt một tiếng lắc đầu nói. “Lần này bất thường xảy ra Thú triều, chúng nó sau đó lại kỳ lạ rút đi từ đầu đến cuối đều là do chỗ Tế đàn cùng quang trụ phát sinh biến hóa, do đó ta cần đem chúng về nghiên cứu một phen. Để cho các vị đồng đạo cộng đồng tìm hiểu!”.

“Nghiên cứu hay là không cần, để ta giữ lại những Tế đàn này, ta liền có thể cho các vị biết trong đó nhưng đã xảy ra chuyện gì!”. Thiên Quân khẽ nhếch mép cười nói. Tế đàn hắn là muốn giữ lại, đám người này muốn biết tình hình bên trong là được, Tế đàn không phải rất trọng yếu.

“Chuyện trong đó ngươi biết?”. Cự Kình cùng tất cả tu giả đối diện đều giật mình kinh ngạc, người trước trầm giọng hỏi. Bọn hắn đi vào trong Táng thiên chi địa này một phần chính là muốn trợ giúp vị bí ẩn đại năng kia đốt lên hỏa trụ, đồng thời cũng muốn tìm hiểu một chút sự tình xảy ra bên trong đó, nếu Thiên Quân thật có thể nói cho biết thì không còn gì tốt hơn.

“Rõ ràng!”. Thiên Quân khẽ cười. “Bất quá các vị có thể hay không tin tưởng thì ta cũng không nói được, còn tùy vào các vị rồi!”. Đối với đám người này hắn cơ bản là không có chút nào hảo cảm, đều là đang hỏi hắn nhưng thái độ luôn là cao cao tại thượng, nên nhớ một điểm là bọn người kia là đang muốn tìm hiểu thông tin từ hắn đâu.

“Được! Chỉ cần thông tin là chính xác thì Tế đàn kia Bản tọa không làm khó ngươi!”. Cự Kình nghe vậy thì nghiêm nghị gật đầu nói. Đốt lên Tế đàn sự tình liên lụy vô cùng lớn nên hắn không có khả năng đơn thuần nghe từ Thiên Quân nói liền sẽ tin tưởng, bất quá chuyện bên trong Táng thiên chi địa thì hắn lại có chút tin tưởng, dù sao thì Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm chính là ở bên trong Táng Thiên chi địa trước bọn hắn, nếu nhìn thấy gì đó cũng không phải không có khả năng.

“Ha ha, sảng khoái!”. Thiên Quân nghe vậy thì cười nói. Xem ra cái Cự Kình đại năng này cũng là cái dứt khoát chi nhân, làm việc chắc chắn dứt khoát, có thể làm thống lĩnh đại quân chống lại Quái tai cũng không phải là lạ, đương nhiên, ở đây nhưng cần đến thực lực hậu ủng mới được. “Tế đàn này chính là Truyền tống trận môn truyền tống Vực ngoại tu giả hàng lâm Táng thiên chi địa, mục đích đến Ngao Thần tinh không là gì vẫn còn không được rõ ràng!”.

“Cái gì...?”. Cự Kình đồng tử co rụt lại thấp giọng hô lên, phía sau hắn đám tu giả từng cái cũng đều là hít vào khí lạnh, đến bọn hắn cấp độ đương nhiên đều biết đến một chút Vực ngoại tình huống, bất quá từ đầu đến cuối còn không có ai biết bên ngoài đó là tràng cảnh như thế nào, nhất là cái loại Hỗn độn cảnh siêu cường như Cự Kình chắc chắn cũng đã từng thử đi ra Ngao Thần tinh không nhưng không được mà thôi. “Vực ngoại sinh linh đến đây có thực lực như thế nào?”. Cự Kình lại có chút nghiêm nghị hỏi.

“Ta không biết tất cả tình huống nhưng ta gặp một nhóm Tu giả, bọn hắn tu vi cao nhất cũng chỉ có Bán bộ Hỗn độn cảnh nhưng thực lực thấp nhất cũng không kém Bán bộ Hỗn độn cảnh thông thường, mấy kẻ dẫn đầu thậm chí có Hỗn độn cảnh chiến lực!”. Thiên Quân hơi chút vuốt cằm lạnh nhạt nói. “Phải rồi, bọn hắn rất trẻ tuổi!”. Hắn khẽ cười cười bổ sung. Thế hệ trẻ bên trong Thiên Quân gặp đến cũng chỉ mấy người có thể so được đám kia mà thôi, còn lại đều không đáng nhắc tới.

“Ngươi đã cùng bọn hắn giao thủ qua?”. Cự Kình hơi chút kinh ngạc nhíu mày nói. Thiên Quân thực lực chính là vang danh cả Ngao Thần tinh không, vận dụng bí pháp thậm chí có được Hỗn độn cảnh chiến lực, nếu những tên kia có thực lực như Thiên Quân nói thì hắn quả thực có khả năng trắc ra thực lực của Vực ngoại tu giả đến đây. “Bọn hắn rất trẻ tuổi? Là bao nhiêu?”. Sau đó Cự Kình lại hỏi.

“Không quá một ngàn tuổi!”. Thiên Quân hơi chút gật đầu nói. “Đương thế ta gặp đến Thiên kiêu có thể so được với bọn hắn không nhiều, ngoài ra ta có một cái suy đoán...”. Hắn hơi chút dừng lại không tiếp tục nói nữa.

“Không quá một ngàn tuổi!”. Cự Kình hít vào một ngụm khí lạnh, phía sau cũng vang lên từng tiếng hít thở không thông. Đừng nói là một ngàn năm, một vạn năm có thể tu thành Hư vô cảnh dõi khắp cả Ngao Thần tinh không cũng tuyệt đối không nhiều, ngoại trừ số ít đại thiên kiêu cấp độ Thần tử của Thần địa ra thì đúng là có rất ít kẻ đạt được cấp độ này, đương nhiên cũng có một số trường hợp đặc thù như Hình Thiên Vũ, tu luyện còn không đến năm trăm tuổi nhưng đã thành tựu Hỗn độn cảnh, hay một số đại quái vật nổi danh đáng sợ như Thiên kiêu Thánh Vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường, Hoa Chiến Kinh... Đều là những lĩnh quân nhân vật, đứng đầu một thế hệ. Mà đáng sợ nhất không thể không nói đến vị thiên kiêu nhìn như mười sáu tuổi đang đứng trước mặt mọi người, kẻ này bất kể là hung danh hay chiến tích cơ hồ đều là dẫn đầu tất cả Thiên kiêu tầng thứ!

“Ngươi còn có cái suy đoán? Suy đoán gì?”. Cự Kình hơi chút nhíu mày nhìn Thiên Quân hỏi, tiểu bối kia lại còn muốn chơi trò lập lờ nước đôi với hắn?

“Tại hạ suy đoán Vực ngoại sinh linh kia đến đây chỉ là bước đầu mà thôi, tương lai có khả năng sẽ có càng cường đại hơn Tu giả hàng lâm Ngao Thần tinh không, hiện tại bọn hắn giống như đang chịu đến áp chế nào đó nên mới không có khả năng hàng lâm!”. Thiên Quân hơi chút trầm tư nói. Hắn nhớ được đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền nhắc đến Diệp Thần học viện, đám người không sai biệt lắm thì chính là Học viên mà thôi, như vậy tức là vẫn sẽ có cường giả hùng mạnh hơn có khả năng hàng lâm Ngao Thần tinh không

“Lời nói vô căn cứ, nếu tất cả ngươi nói là sự thực thì bọn hắn làm sao có khả năng để ngươi rời đi như thế được?”. Lúc này Hình Thiên Vũ lại đứng ra hướng thẳng đầu mâu trực diện Thiên Quân hỏi. Lấy bọn hắn ở giữa “giao tình” thì chuyện này cũng không tính lạ.

“Không sai! Bọn hắn đương nhiên không có khả năng để ta rời đi, chỉ là bọn hắn không có thực lực giữ lại ta mà thôi!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng lạnh lùng nhìn Hình Thiên Vũ nói.

“Ha ha ha, bằng ngươi một cái thái điểu?”. Hình Thiên Vũ khẽ cười lạnh đầy trào phúng, ánh mắt bắn ra lăng lệ hàn khí. “Ngươi nếu đã nói như vậy tại sao không đem bọn hắn toàn bộ giết đi, lâm trận đào mạng sao? Hay là ngươi cùng bọn hắn có cấu kết ngầm?”. Lời nói dĩ nhiên càng lúc càng lạnh, chọc đến điểm mấu chốt.

“...”. Một lời vừa ra liền để đám tu giả kể cả Cự Kình ánh mắt biến hóa, chớp nhoáng suy nghĩ thì bọn hắn đều biết được Hình Thiên Vũ nói nhưng cũng không phải không có đạo lý. Từng cái nhìn đến Thiên Quân ánh mắt khác lạ.

“Ha ha, không hổ là Hình Thiên Vũ mà ta biết, dĩ nhiên cái này cũng có thể nghĩ đến!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng trào phúng nói. “Ta người này đúng là không có quan tâm đến sống chết của những kẻ không liên quan đến ta nhưng ta làm người là có nguyên tắc, loại hành động kia ta khinh thường đi làm!”.

“Mặt khác ngươi nói ta lâm trận đào mạng thì đúng rồi, biết không thể chống lại địch nhân vì lý do gì ta cần cố gắng? Nếu ta không quay trở về liệu các ngươi có thể biết được những này?”. Hắn lại càng thêm lạnh giọng nhìn cả đám người nói, giọng nói không lớn mọi người đều nghe thấy rõ ràng.

“Ngươi không phải có bí pháp kích phát tu vi hay sao? Nếu ngươi vận dụng có lẽ đã có thể chém giết được không ít những kẻ kia rồi chứ?”. Hình Thiên Vũ nhưng không có bỏ qua cười lạnh nói. “Nhìn ngươi một chút thương tổn cũng không có, quả thực chính là một cái sợ chết chi nhân!”. Hắn đầy trào phúng nhìn Thiên Quân nói.

“Chậc! Hình Thiên Vũ đại nhân quả đúng là một vị lấy nghĩa làm đầu, Vũ Thiên Quân cam bái hạ phong!”. Thiên Quân nghe đến vậy thì khẽ cười nhạt tặc lưỡi hơi chút cúi đầu nói. “Bất quá ngài hãy nhìn vật này một chút...”. Hắn tay phải khẽ hoa lên xuất hiện một cái tinh thạch cỡ đầu người ném về phía Hình Thiên Vũ.

“Vật gì?”. Hình Thiên Vũ mày nhíu sâu khẽ quát, tinh thạch tốc độ cũng không tính nhanh, hắn một phát đã bắt đến trên tay, linh thức cẩn thận một chút một nhìn qua. Không những là hắn, Cự Kình cùng đám người kia cũng đều dõi ánh sáng, linh thức điều tra cái này linh thạch.

“Dị thú hạch!?!”. Quan sát một hồi bọn hắn đều nhận ra tinh thạch này là vật gì, từng cái cổ quái hô lên, Thiên Quân ném cho bọn hắn là có ý gì? Nhất thời cả đám ánh mắt cổ quái nhìn đến Thiên Quân, chỉ thấy hắn trên miệng ý cười lại càng đậm, cảm thấy không ổn, bọn hắn tất cả lại nhìn lại cái này tinh thạch, muốn nhìn một chút nó đặc thù.

“Sư huynh! Ngươi ném cái kia...”. Độc Cô Kiếm cũng hơi chút nghi hoặc nhìn Thiên Quân hỏi dò.

“Là nó!”. Thiên Quân khẽ cười một tiếng, hắn đưa ra cái tinh thạch kia là Hỗn độn cảnh Quái thú Dị thú hạch, mấy vị kia nhưng không nhìn ra cũng không có biện pháp gì rồi.

“Ah!”. Đột nhiên một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư khẽ hô lên. “Năng lượng bên trong Dị thú hạch này mạnh hơn Dị thú hạch của Bán bộ Hỗn độn cảnh Quái thú quá nhiều!”.

“...”. Một lời vừa ra lập tức để cho đám người đồng tử lập tức co lại, nhìn đến điểm này liền đã nghĩ đến điều gì. Cả đám ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía Thiên Quân không thể tin tưởng được.

“Nhìn ra rồi chứ?”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng. “Không cần kiềm chế trong lòng xúc động đâu, nó đích xác là Dị thú hạch của một con Hỗn độn cảnh Quái thú!”.

“Không có khả năng!”. Hình Thiên Vũ khẽ gầm lên, đám tu giả kia cũng là từng cái trợn trừng mắt, đều có chút không dám tin tưởng. Quái tai xảy ra cũng có mấy năm, Thú triều bộc phát cũng rất nhiều lần nhưng cho đến nay còn không có xuất hiện qua một đầu Hỗn độn cảnh Quái thú, lúc này lại xuất hiện một cái Dị thú hạch của Hỗn độn cảnh Quái thú, điều này ai dám tin tưởng?

“Các ngươi đều là đại năng cường giả, cũng không cần tự mình dối lòng như thế!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng. “Một cái Dị thú hạch Hỗn độn cảnh mà thôi, các ngươi đã sợ hãi như thế? Ha ha, ta thật sự thấy quan ngại nha!”. Hắn nhìn phía Hình Thiên Vũ đầy trào phúng nói.

“Hỗn độn cảnh Quái thú? Ha ha, cho dù nó có tồn tại thì ngươi có thể giết được nó sao? Mau nói cái này Dị thú hạch ở đâu mà đến, náo loạn lòng quân, ta thực có nghi ngờ ngươi có thể cùng Vực ngoại tu giả cấu kết!”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì hai mắt cũng rách ra kinh người sát khí nhìn Thiên Quân băng lãnh nói.

“Sự tình đã nói xong! Tin hay không đó là chuyện của các vị, Vũ Thiên Quân cũng chỉ có thể cáo tri như thế mà thôi!”. Thiên Quân không nhìn Hình Thiên Vũ mà khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Hình Thiên Vũ đại nhân nếu đã tự nhận bản thân thực lực cao cường, không tin có Hỗn độn cảnh tồn tại trong Táng thiên chi địa này thì có thể đi kiểm tra. Đại nhân đi ah!”. Sau đó nhưng lại nhìn Hình Thiên Vũ bổ sung.

“Ngươi...”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì mặt tái xanh không nói nên lời. Thiên Quân nói là có Hỗn độn cảnh Quái thú trong Táng thiên chi địa thì không cần suy nghĩ ai ai cũng sẽ lập tức phản bác, bất quá có cái này tinh hạch lại khác, nó lực lượng vượt xa Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị thú hạch, cho dù không phải Hỗn độn cảnh Quái thú thì cũng không kém nhiều. Ngoài đó ra lúc này ai dám đơn thân đi vào trong Táng thiên chi địa chỗ sâu tìm hiểu, nếu bị thú triều quấn lấy thì Hỗn độn cảnh FslfWmv cũng có khả năng ngã xuống, Hình Thiên Vũ cho dù lại cuồng hơn nữa cũng không dám lấy mạng nhỏ ra thử.

“Hắc hắc, không nói được rồi?”. Thiên Quân nhìn đến thì liền cười quái dị nói. “Ta còn tưởng Ngài đại nhân đại nghĩa đâu, hóa ra cũng chỉ là miệng hùm gan sứa, tỏ ra đạo mạo mà thôi!”. Hắn đương nhiên không tiếng từ ngữ mà nói xấu ngay trước mặt Hình Thiên Vũ rồi, kẻ này Thiên Quân nhưng chắc chắn sẽ giết, chỉ cần có cơ hội lập tức giết không tha. Bất quá hiện tại e là không được.

“Tiểu huynh đệ xác định bên trong đó có Hỗn độn cảnh Quái thú?”. Cự Kình nãy giờ trầm mặc cuối cùng mở miệng nói. “Ngươi cũng biết Quái thú đáng sợ, Hỗn độn cảnh Quái thú sẽ lại có Tẩy lễ lực lượng đáng sợ như thế nào, nếu nó cũng tham gia Thú triều thì chúng ta một phương sẽ vô cùng nguy hiểm!”.

“Tại hạ đã đưa ra bằng chứng hà tất phải nghi ngờ ánh mắt của mình?”. Thiên Quân không có trả lời mà khẽ cười nhạt hỏi lại. “Theo như ngu kiến của ta thì trong Táng thiên chi địa có không dưới năm mươi con Hỗn độn cảnh Quái thú!”. Hắn đốt một cái Quang trụ liền có một đám Hỗn độn cảnh Quái thú truy giết đi theo, nếu không có số lượng Hỗn độn cảnh Quái thú như này thì khó mà làm được, hắn không tin bản thân vận khí đen đủi đến mức tìm đến chỗ nào liền bị Quái thú nhìn đến đó đâu.

“Không dưới năm mươi con!?!”. Cự Kình đồng tử co rụt lại kinh hãi, dựa theo lẽ thường tới nói thì một cái Quái thú có thể vận dụng Tẩy lễ lực lượng ưu thế mà chống lại ba vị Tu giả đồng cấp, hơn năm mươi con Hỗn độn cảnh đây nhưng cần bao nhiêu Hỗn độn cảnh mới có thể chặn giết được bọn chúng? Con số này chỉ e là vận động toàn bộ Ngao Thần tinh không Hỗn độn cảnh cũng không đủ đâu.

“Điều này làm sao có thể?”. Một đám Tu giả đều không dám tin tưởng hô lên. “Nếu có nhiều Hỗn độn cảnh Quái thú như vậy thì tại sao bọn chúng lại không đi ra Táng thiên chi địa cùng Thú triều? Bọn nó...”. Một cái tu giả không nhịn được hét lên, bất quá hắn đang nói thì liền im bặt, ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Thiên Quân.

“Bọn nó là đang bảo vệ Tế đàn các nơi!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói. “Ta đốt lên một cái Tế đàn liền sẽ có sáu đến mười con Hỗn độn cảnh Quái thú vây quanh truy đuổi, năm mươi con tuyệt không phải là con số cao!”.

“Mà quên đi! Các ngươi đã không tin thì thôi!”. Hắn lại khẽ cười nhạt lắc đầu rồi quay đầu nhìn về phía Độc Cô Kiếm. “Đi thôi! Ta cũng lâu rồi không về Hạo Thiên Thần địa!”. Nói đoạn thì liền muốn tách ra đám người, đi ra Táng thiên chi địa bên ngoài. Độc Cô Kiếm cũng đáp ứng một tiếng, cúi chào mấy người Cự Kình rồi lập tức đuổi theo Thiên Quân. “Ah! Phải rồi! Ta đã nộp lên Dị thú hạch, tính điểm cống hiến nha!”. Đột nhiên Thiên Quân quay đầu lại nhìn phía Hình Thiên Vũ cười hì hì nói. Điệu bộ kia chính là thiếu đòn cần đánh. Nói xong thì cũng quay đầu, cơ bản là lười nhìn Hình Thiên Vũ một chút.

“Tiểu hữu có thể hay không dừng bước một chút!”. Thiên Quân đang muốn rời đi thì cái kia Lam y mỹ phụ Yêu tộc Hỗn độn cảnh khẽ cười duyên một chút nói. Nàng này cùng mặt khác một vị Hỗn độn cảnh từ lúc đến đây đều không có lên tiếng, lúc này không biết là có chuyện gì.

“Tiền bối có chuyện?”. Hơi chút kinh ngạc, Thiên Quân quay đầu lại cổ quái hỏi.

“Tiểu Hữu từng giết qua Hỗn độn cảnh Quái thú?”. Mỹ phụ cũng không vòng vo cái gì, lập tức hỏi.

“Vậy Tiền bối ngài nghĩ Dị thú hạch kia là ai cho ta?”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng nói.

“Vậy là Tiểu hữu có thể giết Hỗn độn cảnh Quái thú rồi!”. Mỹ phụ khẽ cười nhạt nói. Nói đùa, Hỗn độn cảnh Quái thú mới lần đầu nghe nói, làm sao có ai từng giết qua Hỗn độn cảnh Quái thú mà đưa Dị thú hạch cho Thiên Quân. “Đã có thực lực như thế tại sao không cùng chúng ta đi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu chém giết tất cả bọn chúng, ngăn cản cái này mầm tai vạ!”. Nàng ánh mắt lấp lánh, ngữ khí kinh người nhìn Thiên Quân nói.

“Ồ...?”. Thiên Quân nghe vậy thì khẽ kinh ngạc một tiếng, đám người Cự Kinh, Hình Thiên Vũ mặt đều lập tức đổi sắc nhìn về phía mỹ phụ. Đây nhưng là điều mà không có bất kỳ ai hay thế lực nào dám làm trước đây, nhất là khi biết đến có không dưới năm mươi con Quái thú Hỗn độn cảnh trong đó, muốn giết được rất không dễ dàng.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.