Chương trước
Chương sau
Táng thiên chi địa bên trong một chỗ nào đó, hai người đều có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi đang đứng đối diện với một nhóm tu giả bao gồm bốn cái Hỗn độn cảnh cùng ngàn cái Hư vô cảnh giia đoạn thứ ba trở lên. Lúc này không khí ở đây đang hiện lên một loại cổ quái đến cực hạn, thậm chí hơn nửa trong đó đang lâm vào khiếp sợ không thôi.

Một cái chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi nhưng lại có thể như thế trực diện với một vị Hỗn độn cảnh siêu cấp đại năng, nếu không phải cái trước bị điên thì chắc chắn có chỗ dựa vào. Mà vị này hung danh hiển hách Huyết Họa Thánh Vương được xem là Hỗn độn chi hạ đệ nhất nhân không có khả năng bị điên, đương nhiên chính là có chỗ dựa vào nên mới như thế không chút nào kiêng kị một cái Hỗn độn cảnh.

Vũ Thiên Quân! Cái tên này nhưng để cho rất nhiều thế lực hận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn tại Hỗn nguyên đại chiến trường không đến mức đắc tội tất cả thế lực nhưng cũng không kém đi bao nhiêu, có rất nhiều Hư vô cảnh tu giả tại trong tay hắn vẫn lạc, đây nhưng chính là cường giả đỉnh tiêm hàng đầu của tất cả thế lực, bị Thiên Quân chém giết không còn thì không hận không được. Tuy nói một phần nguyên nhân là do những kẻ kia trước tiên chọc đến Thiên Quân nhưng hắn hành động chém giết lại có chút huyết tinh vượt qua tất cả mọi người dự đoán, nhất là khi hắn đem mấy chỗ thế lực nhổ tận gốc càng khiến cho nhiều người lên án. Dù sao tại thời điểm đó thì Táng thiên chi địa đại chiến đã xảy ra, cường giả Hư vô cảnh chết đi nhưng chính là một cái tổn thất vô cùng lớn.

Bất quá cũng thôi, bọn hắn cũng chỉ có thể lên tiếng được như vậy mà thôi, những kẻ có đảm lượng đi tìm hắn cũng không nhiều, tại Hỗn nguyên đại chiến trường bên trong không cho phép Hỗn độn cảnh tồn tại, cơ bản đã không có ai có thể làm gì được hắn, tại bên ngoài thì Hạo Thiên Thần địa Y Thần đại nhân tự mình đi từng chỗ thế lực, nếu có Hỗn độn cảnh đi tìm Thiên Quân phiền phức chắc chắn không được yên với hắn, ngoài đó ra thì Táng thiên chi địa chỗ đại chiến cũng khiến cho nhiều thế lực bị kiềm chế, từng cái đều thu liễm không ít, chuyện của Vũ Thiên Quân ở Hỗn nguyên đại chiến trường cũng có phần được lắng xuống. Ai biết được vị sát tinh này lại đã đến Táng thiên chi địa, không những thế mà còn trực diện một vị Hỗn độn cảnh!

Kinh ngạc cùng khiếp sợ không lâu thì tất cả mọi người ở đây đều hiểu được nguyên nhân, hơn ba năm trước Hạo Thiên Thần địa Y Thần nhưng từng chuyên môn đến Táng thiên chi địa này đánh giết Hình Thiên Vũ, nguyên nhân nhưng chính là Hình Thiên Vũ từng truy sát qua Vũ Thiên Quân, chuyện này nhưng đã từng gây ra sóng gió lớn, nếu không phải có phụ thân của Hình Thiên Vũ là Hình hiện thân thì có khả năng người trước đã ngã xuống, mà lần đó cũng để cho người người kinh hãi Y Thần thực lực, so với trước kia nghe nói hắn đã mạnh hơn rất nhiều, đến cấp độ nào thì còn khó nói.

“Ngươi nghĩ dựa vào Y Thần cùng Hạo Thiên Thần địa liền có khả năng như thế ngang ngược trước mắt ta?”. Trầm lắng không khí bị giọng nói lạnh băng của Hình Thiên Vũ phá vỡ. Thiên Quân dám tại lúc này trước mặt nhiều tu giả như thế nói chuyện với hắn đương nhiên là vô cùng xấu mặt, nên biết hắn lấy thời gian năm trăm năm tu thành Hỗn độn cảnh là cỡ nào đáng sợ, hòa quang che lấp thiên địa nhưng từ lần kia chặn giết Thiên Quân đã để lại vết nhơ vô cùng lớn, đối với Thiên Quân đã hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải cố kị Y Thần cùng chỗ này nhiều người thì hắn đã lập tức ra tay diệt sát Thiên Quân rồi.

“Ha ha, vậy thì đã làm sao? Ngươi cũng phải là dựa vào cường đại phụ mẫu mà được như hôm nay sao?”. Thiên Quân nghe vậy nhưng cũng không có sợ hãi mà cười lạnh nói. “Đẻ ra cái loại tiểu nhân bỉ ổi như ngươi ta cũng là thay phụ mẫu ngươi cảm thấy xấu hổ!”. Hắn đối với Hình Thiên Vũ nhưng cũng là vô cùng thống hận cùng khinh bỉ. Ngày đó đối phương ước định một chiêu nhưng lại đương trường lật lọng, Thiên Quân lúc đó chỉ có thể hận bản thân nhỏ yếu cùng với Tử vong địa vực lúc đó dị biến, nếu không phải hai điều trên thì tình cảnh đã khác nhiều rồi, hắn cũng không cần bại lộ ra quá nhiều trước mặt thế nhân.

“...”. Thiên không một mảnh thinh lặng, một đám Hư vô cảnh cường giả hít vào khí lạnh khiếp sợ nhìn Thiên Quân, đây nhưng chính là hung nhân ah, dĩ nhiên tại trước mặt như thế mắng Hỗn độn cảnh đại năng? Cái này cũng quá mức khủng bố đi? Ba vị Hỗn độn cảnh còn lại mặt cũng trầm xuống, Thiên Quân trước sau không nhìn đến bọn hắn thì thôi, trực diện như này đem tôn nghiêm của một vị Hỗn độn cảnh khác vùi dập, đây nhưng cũng là có chút xem thường bọn hắn sao? Từng cái mày hơi chút nhíu lại, tên này đúng là có thiên phú cực cao nhưng cũng quá mức khinh cuồng đi? Đây là muốn chọc nộ Hình Thiên Vũ, là tự tìm được chết!

“Muốn chết!”. Quả nhiên, Hình Thiên Vũ một chút ngẩn ra lập tức gầm lên, quanh thân lực lượng chớp mắt cuồng bạo, phô thiên cái địa lực lượng ngưng tụ, tay phải vươn lên chụp về phía Thiên Quân, nhất thời một con cự chưởng thò ra hư không vỗ về phía Thiên Quân, tại một chưởng này vỗ xuống chỉ e chính là Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đều bị giết. Xem ra hắn cũng đã bất chấp hậu quả gây thù với Hạo Thiên Thần địa rồi.

“Không tốt!”. Nhìn thấy những này Độc Cô Kiếm lập tức hô lên không ổn, cổ kiếm nháy mắt khẽ động liền đã ra khỏi vỏ, kiếm quang lập tức lập lòe xuất hiện, hắn dĩ nhiên là lựa chọn cùng Thiên Quân liên hợp chống lại Hình Thiên Vũ. Hành động này nhưng được Thiên Quân toàn bộ thu vào trong mắt, xem ra mình nhìn người cũng không sai đâu.

“Hừ! Ngươi cũng dám xuất thủ rồi!”. Thiên Quân đáy lòng cười lạnh một tiếng, hắn chỉ là đang kích nộ đối phương mà thôi, chỉ cần đối phương xuất thủ thì hắn sẽ có cớ đem đối phương diệt sát, tuy rằng sẽ bại lộ thực lực nhưng cũng không sao, sau khi quay về hắn chỉ cần thêm vài năm nữa thì sẽ có một bước tiến lớn hơn nữa, đến lúc đó hắn tự tin thực lực của mình sẽ không cần e ngại bất kỳ kẻ nào trong Ngao Thần tinh không này! “Huh...?”. Bàn tay khẽ buông ra, Thiên Quân đang chuẩn bị xuất thủ thì hơn chút nhíu mày thu tay lại, xem ra hôm nay không giết được Hình Thiên Vũ rồi.

“Hừm! Dừng tay cho ta!”. Nói chính là Cự Kình, trên người hắn hung bạo khí tức tràn ngập, cự thủ của Hình Thiên Vũ cũng tại luồng khí tức mạnh mẽ này mà bị đánh tan. Va chạm nháy mắt liền đã rõ ràng phân ra cao thấp, cơ bản là không cùng một đẳng cấp. Theo như Thiên Quân đánh giá thì vị Cự Kình này thực lực chỉ e là không dưới Y Thần trước kia, có khả năng cũng là lĩnh ngộ ba loại lực lượng.

“Cự Kình tiền bối! Ngươi đây là ý gì?”. Hình Thiên Vũ thấy cự thủ lực lượng của mình bị đánh toái thì đồng tử co lại hướng Cự Kình nghi vấn. Bản thân hắn cho dù tự ngạo cũng không dám trước mặt kẻ xưng bá Đại tinh hải này làm càn, lực lượng liền đã thu lại.

“Hừ! Bản tọa mặc kệ các ngươi có cái ân oán đều dừng lại cho ta!”. Cự Kình hừ lạnh một tiếng như là chuông đồng đại lữ nói. “Hiện tại chính là lúc đoàn kết lại đánh giết Quái tai, các ngươi tại đây gây hấn sẽ gây nên hậu quả gì? Có Bản tọa tại đây, các ngươi một cái có ý kiến ta liền cho các ngươi biết hậu quả!”. Hắn vô cùng bá đạo mà lạnh lùng nói.

“...”. Hình Thiên Vũ nghe vậy thì ánh mắt hơi chút biến hóa lạnh lẽo nhìn Thiên Quân một cái hừ lạnh. “Hừ! Nể mặt Cự Kình tiền rGAtzo9 bối ta hiện tại không cùng ngươi so đo, sau này tốt nhất nên bám đít Y Thần, bằng không gặp ngươi một lần chính là tử kỳ của ngươi!”.

“Ha ha, hóa ra tên tiểu nhân bỉ ổi như ngươi cũng biết sợ!”. Thiên Quân một chút cũng không sợ hãi cười lạnh đáp trả. “Nếu Bản thiếu gia ta đã thành tựu Hỗn độn cảnh thì đã lập tức đem ngươi giết, chỗ nào cần e ngại!”.

“Các ngươi câm miệng!”. Cự Kình hơi chút nhíu mày gầm lên, trước mặt hắn lại còn để hai tên tiểu bối này náo tiếp không thành?

“...”. Thiên Quân cùng Hình Thiên Vũ nghe vậy thì có chút không biết làm sao, cuối cùng cũng chỉ có thể im lặng không nói, bốn con mắt nhìn nhau chằm chằm, không khí bên trong phảng phất như tồn tại tia lửa điện, hai đạo túc sát chi khí vô cùng mạnh mẽ không ngừng lớn lên.

“Vũ Thiên Quân! Hình Thiên Vũ!”. Cự Kình thấy nhự vậy thì mày nhíu lại gầm lên, toàn thân hung sát khí tức lại một lần nữa bộc phát đem hai cỗ túc sát chi khí kia đánh tán.

“Hự...”. Thiên Quân lập tức cảm thấy ngực có chút nặng nề nhói lên, thân hình chớp mắt liền bị đánh lùi lại ba bước, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Cự Kình, vị này xem ra còn mạnh hơn so với dự đoán. Hình Thiên Vũ bên kia cũng không được an lành, thậm chí càng là lùi lại bốn bước!

“Hử...”. Cự Kình nhìn thấy như vậy thì mí mắt có chút giật giật ngoài ý muốn, Thiên Quân lại có thể cản được khí tức của hắn? Mà lại xem ra chịu đựng còn giỏi hơn Hình Thiên Vũ! Người khác còn nghĩ là hắn tức giận nên chèn ép Hình Thiên Vũ nhiều hơn nhưng chỉ hắn biết, hắn khí thế ép lên hai người là tương tự, Thiên Quân nhưng lại có thể chống lại? Tuy điều này không nói lên thực lực của Thiên Quân mạnh hơn Hình Thiên Vũ nhưng ý chí chắc chắn mạnh hơn không ít. Một chút ngoài ý muốn đó để hắn phải nhìn lại Thiên Quân một chút.

“Chuyện này dừng lại ở đây!”. Cự Kình nhìn Thiên Quân ý vị khác lạ nói. “Bản tọa có chuyện cần hỏi hai ngươi!”. Hắn nhìn về phía Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm lạnh lùng nói.

“Đại nhân mời nói!”. Độc Cô Kiếm khẽ cười khổ lùi lại đứng bên cạnh Thiên Quân nói, hắn cũng không hiểu làm sao Thiên Quân lại như thế kích động Hình Thiên Vũ, thậm chí còn đắc tội với Cự Kình. Hành động này nhưng có chút điên cuồng không phù hợp với một cái Vũ Thiên Quân mà hắn biết từ trước đến nay.

“Thông thiên hỏa trụ biến mất là do các ngươi làm?”. Cự Kình cũng không có vòng vo, lập tức đi vào vấn đề. Bọn hắn đi vào Táng thiên chi địa chính là muốn xem một chút Hỏa trụ này cùng kẻ tạo nên Hỏa trụ, ai dè nhìn thấy Hỏa trụ về sau lại không thấy kẻ tạo ra chúng, sau cùng lại mắt thấy từng cái lại từng cái biến mất, suy đoán là có khả năng liên quan đến kẻ đốt lên Hỏa trụ nên mới đuổi đến, ai ngờ được vận khí không tốt, dĩ nhiên chỉ có khi hỏa trụ cuối cùng biến mất mới nhìn thấy kẻ kia, bất quá cũng xem như có chút may mắn vì đã gặp đến hai kẻ đáng nghi.

“Chuyện này...”. Độc Cô Kiếm hơi có chút khó nói quay đầu nhìn về phía Thiên Quân, mọi chuyện nhưng chính là do Thiên Quân một tay làm đến, nói cái gì nhưng cũng chính là Thiên Quân đến nói mới được ah. Mà theo hành động của hắn thì hơn ngàn ánh mắt đều tập trung trên người Thiên Quân, bọn hắn đều muốn biết một chút đâu.

“Không sai! Hỏa trụ kia là do ta thu lại!”. Thiên Quân cũng không dấu diếm nói. Hắn thu lại Tế đàn cùng hỏa trụ liền gặp đến những người này thì đã có thể suy đoán một hai rồi, dấu diếm cũng vô dụng. Dù sao thì hỏa trụ thông thiên từng cái lại từng cái biến mất sẽ dẫn đến nhiều người chú ý, có kẻ nhìn thấy hắn thu lại hỏa trụ cùng tế đàn cũng không lạ.

“Quả nhiên là do các ngươi thu lại!”. Cự Kình nghe vậy thì có chút thở ra nói. Vốn không chắc chắn nhưng gặp đến hai người Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đi từ hướng đó đi đến nên mới nghi ngờ gọi lại hỏi, ai dè Thiên Quân một chút cũng không từ chối, một cái liền nhận. Bất quá hắn nghĩ đến cái gì, ánh mắt lập tức biến đổi. “Ngươi nói là ngươi đem hỏa trụ thu lại?”.

“Đúng thế!”. Thiên Quân không sao cả gật đầu lạnh nhạt nói.

“Nếu như vậy... Thông thiên hỏa trụ chính là do ngươi đốt lên?”. Cự Kình hơi chút run lên nói. Hỏa trụ kia phía trên hỏa diễm hắn nhưng đã chạm qua, đó là một loại vô cùng bá đạo hỏa diễm, chính hắn cũng đã có ý định thu lại về nghiên cứu cùng thu lại Tế đàn nhưng không thành. Muốn thu lại hỏa trụ kia chỉ e cũng chỉ có kẻ đã đốt lên hỏa trụ mới làm được.

“...”. Còn lại ba vị Hỗn độn cảnh bao gồm Hình Thiên Vũ cùng ngàn danh Hư vô cảnh cường giả nghe đến đây ánh mắt đều có chút biến đổi, bọn hắn vào trong Táng thiên chi địa chỗ sâu chính là muốn tiếp ứng cho vị siêu cường đại năng đang đốt lên thông thiên hỏa trụ ah, theo như bọn hắn suy đoán thì chính là một vị đáng sợ Hỗn độn cảnh nào đó mới dám đi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu gây nên những chuyện kia, ai mà biết được dĩ nhiên lại có khả năng chính là vị này thiên kiêu trẻ tuổi chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất?

“Không sai! Hai mươi căn thông thiên hỏa trụ đều là ta vận dụng hỏa diễm đốt lên chỗ quang trụ kia!”. Thiên Quân gật đầu nói. Mà đạt được hắn xác nhận thì tất cả mọi người ngoại trừ Độc Cô Kiếm đều kinh hãi đến ngây người nhìn Thiên Quân, đây nhưng chính là vị cường giả bí ẩn làm nên hành động vĩ đại kia?

“Ha ha ha, bằng ngươi cũng dám nói những này? Không sợ đau đầu lưỡi?”. Bất chợt Hình Thiên Vũ phá lên cười lớn chỉ vào Thiên Quân đầy trào phúng nói. Dĩ nhiên hắn không chút nào tin tưởng Thiên Quân lại có khả năng làm được như thế, điều này nhưng một chút cũng không có khả năng xảy ra. Thiên Quân tuyệt đối không có năng lực làm được như thế.

“Ta nói thì lại làm sao? Bản thiếu gia khi nào thì cần loại tiểu nhân bỉ ổi như ngươi tin tưởng?”. Thiên Quân lạnh lùng nhìn sang đầy khinh thường nói.

“Ngươi...”. Hình Thiền Vũ nghe vậy thì hai mắt bắn ra lăng lệ sát khí như muốn lập tức bộc phát thì đã bị một bàn tay giơ lên cản lại, là Cự Kình.

“Ngươi biết chuyện này có bao nhiêu ý nghĩa? Ngươi nói là ngươi làm, vậy có thể hay không cho ta thấy bằng chứng?”. Cự Kình nhìn Thiên Quân đầy bình tĩnh nói. Hắn lúc trước có chút xúc động nhưng thân là một vị siêu cường Hỗn độn cảnh, tâm cảnh vô cùng cao, rất nhanh đã trở lại như bình thường.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.